Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 445:

Chương 445:Chương 445:
Chương 445:
Diệp Hiểu không có ý kiến gì: "Tôi sao cũng được, hôm nay đến đây là để cô làm bia đỡ đạn, cứ theo ý cô.'
Lời này Lâm Tịch cũng không thể phản bác, ai bảo cô thật sự cần nhờ người ta chứ.
Vốn Chử Vưu còn tương đối vui vẻ tới đây làm bia đỡ đạn, nhưng lúc này anh ta đang quay phim ở đoàn làm phim, căn bản là không thoát thân được.
Vì thế, cô chỉ có thể tìm Diệp Hiểu đang nghỉ phép tới đây.
Sau khi chào Lục Ly Bạch, Lâm Tịch và Diệp Hiểu lén vào sân khấu trước khi buổi hòa nhạc chính thức bắt đầu.
Hai người không dám đi ra chỗ ngồi, sợ bị fan nhận ra, chỉ đứng ở góc nhìn một lát.
Lúc này fan đã vào sân, cầm trong tay đủ loại vật phẩm cổ vũ, từng nhóm nhỏ nói cười vui vẻ.
Phóng mắt ra toàn bộ hội trường, quả thực không còn chỗ ngồi, nhân khí này thật sự là được hoan nghênh.
Lâm Tịch nhìn còn cảm thấy rất ngạc nhiên, cả đời này cộng với kiếp trước, cô chưa từng xem buổi hòa nhạc nào, lân này coi như lần đầu tiên.
Buổi biểu diễn sắp chính thức bắt đầu, đèn nhà thi đấu dần tối xuống.
Lâm Tịch cùng Diệp Hiểu tranh thủ lúc này được nhân viên công tác dẫn vào chỗ ngồi của bọn họ.
May mà mọi người đều đang tập trung chú ý lên sân khấu, không ai để ý đến hai người bọn họ.
Rất nhanh, Lục Ly Bạch lên sân khấu, trong hội trường vang lên một loạt tiếng reo hò hoan hô.
Nhưng khi tiếng nhạc dạo đầu vang lên, sân khấu lập tức yên tĩnh. Lâm Tịch sửng sốt một chút, cô quay đầu nhìn về phía Diệp Hiểu, khó hiểu hỏi: "Anh ấy đây là chuẩn bị bắt đầu hát luôn sao?"
Chẳng lẽ không phải đều là nói chút gì đó trước, hoặc là người dẫn chương trình mở màn trước sao?
Diệp Hiểu liếc cô một cái, có chút ngoài ý muốn hỏi: "Cô thật không biết hả, đây là thói quen buổi biểu diễn của Lục Ly Bạch, mỗi lần bắt đầu đều hát liên nửa tiếng, toàn là những bài hát nổi tiếng trước đây của anh ấy."
Lâm Tịch giật mình: "Nửa giờ? Không nghỉ giữa chừng sao?"
Diệp Hiểu gật đầu, nhịn không được cảm khái nói: "Công tâm mà nói, điểm này Lục Ly Bạch vẫn rất lợi hại."
Lâm Tịch liếc cô ấy một cái, hất cằm: "Đương nhiên, cũng không xem là bạn trai của ai."
Diệp Hiểu: “..." Được rồi, coi như cô ấy lắm miệng nói câu này!
Ai, không đúng, chờ một chút, Diệp Hiểu đột nhiên nhìn về phía Lâm Tịch.
Chết thật!
Vẻ mặt vừa rồi của cô, còn cả giọng nói kia cũng quá giống Lục Ly Bạch rồi!
Lục Ly Bạch trên sân khấu hát hết bài này đến bài khác, toàn là những bài hát chậm, khán giả phía dưới dường như đã chìm đắm vào.
Trong đó cũng bao gồm Lâm Tịch, cô nhìn Lục Ly Bạch tỏa sáng trên sân khấu, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác tự hào không tả được.
Nửa tiếng trôi qua lúc nào không hay, Lục Ly Bạch cúi chào khán giả rồi xuống sân khấu thay trang phục.
Lúc này, MC lên sân khấu điều khiển chương trình, đầu tiên là hàn huyên một phen, sau đó đoán chừng thời gian đã đủ, liên bắt đầu tiến vào chủ đề chính. "Tiếp theo cho chúng ta mời nhân vật chính của tối nay Lục Ly Bạch lần nữa lên sân khấu, và đương nhiên là cả vị khách mời duy nhất của buổi diễn, Tô Kỳ.
Người chủ trì vừa dứt lời, hai người lập tức cùng nhau lên sân khấu.
Tô Kỳ khởi đầu chương trình một cách sôi nổi: "Tiếp theo, chúng tôi sẽ hát song ca một bài, mọi người có mong chờ không?”
Lục Ly Bạch lại thẳng thắn đáp: "Không mong chờ."
Dưới sân khấu, mọi người cười ồ lên, nghĩ rằng đây là trò đùa giữa hai người.
Nhưng Lâm Tịch nhìn ra, Lục Ly Bạch thật sự không hề mong chờ.
Khi Tô Kỳ cất giọng hát, Lâm Tịch liên hiểu lý do của câu không mong chờ kia.
Vì anh ta hát lệch tông đến mức không nhận ra, nhưng vẫn rất tự tin! Màn biểu diễn của hai người khiến khán giả cười nghiêng ngả.
Tô Kỳ hát từ đầu đến cuối rất nhiệt tình nhưng hầu như không câu nào đúng tông. May mắn là Lục Ly Bạch hát rất vững, không bị lệch theo, giữ vững phong độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận