Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 117:

Chương 117:Chương 117:
Chương 117:
Tuy nhiên, lúc vừa mới biết quan hệ giữa Tôn Manh và Lâm Tịch, Tiền Tiến lúc này mới phản ứng lại, thì ra người bị tính toán trong điện thoại tối hôm qua lại là Lâm Tịch.
Nhưng công bằng mà nói, vẻ ngoài của Lâm Tịch quả thật rất bắt mắt, không nói đến chuyện khác, nếu như cô muốn tìm một vị kim chủ ở giới giải trí, hẳn là không phải việc gì khó.
Hai hàng lông mày của Lục Ly Bạch nhíu chặt, hồi lâu sau mới nói: "Anh tìm cơ hội đưa chuyện này nói với Lâm Tịch, bảo cô ấy cẩn thận một chút."
Tiền Tiến gật đầu đồng ý, ý của Lục Ly Bạch thì anh ta cũng hiểu, thông qua sự việc vừa xảy ra lúc nãy dưới lầu là có thể nhìn ra, Lâm Tịch hẳn sẽ không dễ dàng bị cái người gọi là chị gái Tôn Manh lừa gạt, nhưng chỉ sợ đối phương ra chiêu từ trong bóng tối. Anh ta quả thật rất chướng mắt loại mặt hàng như Tôn Manh, những thứ khác trước không bàn tới, mấy ngày nay bọn họ cũng không có xung đột gì với Lâm Tịch, hơn nữa ở góc độ nào đó có thể coi như là quan hệ hợp tác, anh ta dĩ nhiên cũng không ngại xen vào việc của người khác một lân, xem như làm người tốt một chút.
Lục Ly Bạch gật đâu, mồ hôi trên người không còn nhiều lắm, anh đứng dậy đi vào phòng ngủ, chuẩn bị tắm rửa.
Một mình Tiên Tiến đợi ở phòng khách trên lầu hai, anh ta phải đợi Lục Ly Bạch vì lát nữa còn có một ít thông báo muốn đối chiếu với anh.
Trong lúc rảnh rỗi không có việc gì, anh ta vùi mình trên sô pha lướt điện thoại di động, trong lúc vô tình liếc thấy một đống giấy vụn, đã bị xếp thành một chồng.
Tiền Tiến thở dài, không cần mở tờ giấy ra xem cũng sẽ biết, đây nhất định là bản thảo do Lục Ly Bạch viết.
Từ sau khi Lục Ly Bạch liên tục chiến đấu trong giới điện ảnh, bắt đầu đóng phim thì thời gian anh sáng tác ca khúc giảm bớt không ít, hai năm nay cũng không ra album.
Dựa theo kế hoạch, năm nay dự định sẽ ra album, nhưng mà cho tới bây giờ, ca khúc chủ đề của album này lại vẫn mãi chưa xác định được, Lục Ly Bạch tuy rằng không nói, nhưng Tiền Tiến biết, trong lòng anh hẳn là rất sốt ruột.
Lúc này, Lục Ly Bạch tắm rửa xong, đi ra từ phòng ngủ.
"Ly Bạch, tối hôm qua có phải cậu lại thức đêm viết nhạc không?" Tiền Tiến hỏi.
Tay Lục Ly Bạch dừng lại: Không thức đêm. Chỉ là đột nhiên có chút linh cảm cho nên muốn thử viết một chút, nhưng phát hiện ra là vẫn không được." "Cậu cũng đừng nóng vội, cuối năm mới phát hành album, vẫn còn thời gian." Tiền Tiến nói: "Hơn nữa, không phải còn có một ca khúc dự bị sao, nếu thật sự không được, thì cứ dùng ca khúc kia trước đi."
Lục Ly Bạch trâm mặc trong chớp mắt, nói: "... Nói sau đi."
Tiền Tiến thở dài, ý tứ đằng sau câu "nói sau đi" này chính là vẫn không định dùng.
Anh ta đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nói: "Lần trước nghe Tiểu Từ nói, Lâm Tịch biết hát bình kịch đúng không, vậy cô ấy sẽ có chút hiểu biết vê hí khúc hay không, nếu không cậu nói chuyện với cô ấy thử xem, nói không chừng có thể cho cậu linh cảm gì đó thì sao.
Lục Ly Bạch do dự một chút, nói: "Chờ tìm được một cơ hội thích hợp đã.
Nghe nói như thế, Tiên Tiến cũng không tiện nói gì nữa, trực tiếp đổi đề tài.
"Hôm nay các cậu phải đến khách sạn suối nước nóng bên kia, căn cứ vào sự sắp xếp quay phim của tổ làm chương trình, ngày mai còn phải đến sân trượt tuyết để trượt tuyết, đúng lúc không phải cậu thích trượt tuyết sao, vậy hai ngày nay đừng nghĩ gì cả, ngâm mình trong suối nước nóng, trượt tuyết, thả lỏng một chút."
Lục Ly Bạch gật gật đầu, tóc lau đã gân khô, anh tiện tay treo khăn mặt ở một bên giá áo.
Nhưng không biết nhớ tới cái gì, anh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiền Tiến: "Anh đã từng nói qua với tổ tiết mục sao?”
Tiền Tiến sửng sốt, nói cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận