Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 165:

Chương 165:Chương 165:
Chương 165:
Nhưng mà, khi nói đến đây, Lâm Tịch cảm thấy cần phải khen ngợi một chút.
"Có đôi khi tôi cũng tự hỏi, những bài hát này của thây Lục rốt cuộc được sáng tác trong hoàn cảnh nào, sao lại trực tiếp chạm đến lòng người như vậy."
Nghe Lâm Tịch nói vậy, Lục Ly Bạch nghiêng đầu nhìn sang.
"Lần này về thành phố B, có hứng thú đến phòng làm việc mà bình thường tôi hay sáng tác xem một chút không?”
Lâm Tịch có chút mơ hồ, hiển nhiên theo không kịp tiết tấu của Lục Ly Bạch, tại sao đang yêu đang lành lại mời cô đến thăm phòng làm việc của anh.
Lục Ly Bạch lắng lặng nhìn cô, hồi lâu sau, nói: "Không phải cô nói muốn biết những ca khúc đó được sáng tác trong hoàn cảnh nào sao?”
"Thế nào, có hứng thú không?" Lâm Tịch lúc này rốt cục phản ứng lại: "... Rất vinh hạnh!"
Lục Ly Bạch quay đầu đu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nhưng lúc này, mặc kệ là Tiền Tiến đang ngồi ở hàng đầu, hay là Tiểu Từ ngồi ở hàng sau, hai người đêu mang vẻ mặt kinh ngạc.
Thân là nhân viên công tác bên cạnh Lục Ly Bạch, bọn họ rất rõ ràng rằng Lục Ly Bạch là người chú trọng không gian riêng tư, những năm gần đây, anh chưa từng mời người không liên quan đến phòng làm việc.
Anh thế nhưng lại mời Lâm Tịch ghé thăm, mà còn là chủ động mời người ta?
Xe tiếp tục vững vàng chạy trên đường, sau khi ăn xong điểm tâm, mọi người cũng không nói chuyện nữa.
Lục Ly Bạch cần phải đến phim trường ngay khi đến, điều quan trọng nhất là phải ngủ thêm một giấc trên đường, đến lúc đó cũng có thể tỉnh táo hơn một chút.
Còn Lâm Tịch, sau khi ăn xong sáng, cô cũng ngay lập tức nghiêng đầu dựa vào xe để ngủ, thậm chí còn ngại trong xe có chút lạnh, còn đắp một cái áo khoác ở trên người mình.
Xe đi được khoảng hơn bốn tiếng, cuối cùng cũng đến nơi.
Sau khi đến nơi, Lục Ly Bạch đến khách sạn để hành lý xuống trước, sau đó trực tiếp đi đến đoàn làm phim.
Lân này anh đóng vai khách mời trong một bộ phim của đạo diễn điện ảnh nổi tiếng Triệu Trân Vũ, trong thời gian quay phim này, công tác bảo mật vô cùng tốt, người không liên quan căn bản không được phép đi vào.
Cho nên, Lâm Tịch và nhân viên của tổ tiết mục, tất cả mọi người đều là không tiện đi qua, chỉ có thể ở trong khách sạn mắt to trừng mắt nhỏ.
Bởi vì trên xe đã ngủ bù một giấc, tinh thân của cô lúc này quả thật cũng không tệ lắm, vì thế, tổ làm chương trình cùng một anh trai quay phim đã đề nghị ra ngoài dạo chơi trong thành phố điện ảnh và truyên hình.
Lâm Tịch nghĩ cũng được, dù sao cũng đang nhàn rỗi, coi như là du lịch đi.
Sau đó, đoàn người bọn họ lập tức ra khỏi khách sạn, tổ tiết mục bởi vì nguyên nhân công tác trước đó đã từng tới nơi này, cho nên tạm thời do anh ta làm hướng dẫn viên du lịch cho Lâm Tịch.
Mọi người rất nhanh đã đi tới cửa ra vào của thành phố điện ảnh, đứng trước cửa chính, Lâm Tịch đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng.
"Trước tiên cho tôi xác nhận một chút, sau khi đi vào tôi không cần phải tự mình tìm đường đi đúng không?”
Khá lắm, trong này vừa nhìn đã biết rất lớn, còn rất nhiêu đường vòng, để cho cô tự tìm đường, nhất định sẽ đi lạc!
Nếu như lại giống như lần trước, phải để cho Lục Ly Bạch tới tìm cô, vậy chẳng cô còn phải đợi đến buổi tối khi anh kết thúc công việc sao?
Vậy thì không được! Cô tình nguyện vê khách sạn ngủ.
Thấy Lâm Tịch hận không thể một giây sau xoay người rời đi, anh trai nhỏ kia vội vàng giải thích: "Không cần cô tự tìm đường, chúng tôi dẫn cô đi."
Lâm Tịch vừa nghe có người dẫn đường, vậy thì không thành vấn đề, vì thế, vui vẻ đi theo vào.
Thành phố điện ảnh này quả thật rất lớn, một số địa phương bị đoàn làm phim bao trọn để quay phim, cho nên, bọn họ chỉ có thể đi những nơi tạm thời không bị sử dụng.
Lâm Tịch đi theo, đi dạo không ít địa điểm, qua lời giới thiệu của anh trai nhỏ cô cũng biết những địa điểm nào được các đoàn phim truyên hình nổi danh dùng để lấy cảnh các loại, dù sao cứ vừa đi vừa dạo như vậy, còn có người giảng giải cho, cũng rất thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận