Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 70:

Chương 70:Chương 70:
Chương 70:
[Đúng đúng, lúc trước ăn lẩu là có thể phát hiện, Lâm Tịch cũng rất thích ăn rau thơm. ]
Khách mời và nhân viên công tác ở hiện trường cũng ở trong phòng truyền hình trực tiếp, tổng thể chia làm hai nhóm âm thanh, một nhóm là tin tưởng Lâm Tịch, trong đó có Chử Vưu, lúc Lâm Tịch giải thích anh ta ở một bên dùng sức gật đầu tỏ vẻ tin tưởng và thấu hiểu.
Một nhóm khác, tự nhiên chính là cảm thấy Lâm Tịch đang đùa giốn tâm cơ.
Đặc biệt là Tiên Tiến bên cạnh đạo diễn, vẻ mặt "Cậu nhìn xem, tôi biết là như vậy" nhìn Lục Ly Bạch, liêu mạng tìm khe hở nháy mắt với đối phương.
Mọi người tâm tư khác nhau, nhưng Lâm Tịch ở vị trí trung tâm bão táp lúc này cũng không có thời gian quan tâm bọn họ, cô lúc này đang rối rắm nên đổi món nào, hai món này đều là món cô thích ăn, bỏ cái nào mới tốt đây.
"Vậy nếu không, tỏi...
Lục Ly Bạch liếc cô một cái, trong giọng nói nghe không ra cảm xúc gì: "Không cần cố ý đổi, tôi có thể ăn món khác.'
Vừa nghe lời này, Lâm Tịch tựa như như sắp được ân xá, lập tức nói tiếp: "Cũng được.'
Dứt lời, cô tức tốc trả thực đơn trong tay lại cho nhân viên phục vụ, thật sự giống như sợ chậm một giây thì Lục Ly Bạch sẽ hối hận.
Mọi người: ”...'
Cũng được là cái quỷ gì?!
Mọi người gọi đồ ăn xong, nhân viên phục vụ cầm thực đơn rời đi, kế tiếp lập tức tiến vào phân đoạn chờ đồ ăn. Trước kia trong thời gian này, phần lớn đều là để cho các khách mời tương tác rải đường, nhưng hôm nay mọi người rõ ràng càng nguyện ý nói chuyện phiếm với Lục Ly Bạch.
Lúc trước phân đoạn rải đường này Lâm Tịch không tham gia được, hiện tại nói chuyện với Lục Ly Bạch cô lại càng không làm được, cho nên cô lập tức chỉ yên lặng ngồi bên cạnh làm người nghe thì tốt rồi.
Vì vậy, cô chỉ nhìn những người khác từ "Thây Lục rất biết dưỡng sinh", đến cái gì mà "Rất thích anh đó”: "Rất thích ca khúc của anh”, đề tài không hề mới mẻ coi như xong, chuyển ngoặt còn rất gượng gạo, không biết còn tưởng rằng cô lạc tới buổi họp mặt fan của Lục Ly Bạch.
Mà Lục Ly Bạch thì sao, không biết là vốn đã ít nói, hay là thật sự không có dục vọng bắt chuyện gì, dù sao toàn bộ quá trình đều là mặt không chút thay đổi mà "Ù"/Vậy sao'""Cám ơn". Bốn chữ "tích chữ như vàng" đã biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Lâm Tịch vốn cảm thấy bầu không khí đã rất xấu hổ, nhưng tên khốn Chử Vưu này không biết có vấn đề gì, đột nhiên nói một câu: "Thây Lục, tôi là nghe bài hát của anh lớn lên!"
Mọi người trong phòng bỗng dưng dừng lại, sau đó là sự im lặng có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
[Thật tuyệt vời, trực tiếp khiến không khí hiện trường lúng túng ra khỏi chân trời. |
[Cầu xin đó, thật sự đừng không có gì để nói thì nói bừa mà, quá xấu hổ. ]
[Ai da, cảm giác Lục Ly Bạch giống như Đường Tăng rơi vào ổ yêu tỉnh, ai cũng muốn ởi lên liếm hai miếng. ]
[Ặc... Chử Vưu cũng không nhỏ hơn Lục Ly Bạch bao nhiêu đâu, nịnh bợ cũng quá xấu hổ. ] [Vừa tra Baidu xong, Chử Vưu 23 tuổi, Lục Ly Bạch 27 tuổi, kém bốn tuổi cũng có thể nói nghe nhạc của anh lớn lên, cái này có chút quá đáng. |...
Chử Vưu nói xong tự mình cũng ý thức được không đúng, mặt biến sắc, hiếm khi lộ ra biểu cảm xấu hổ.
Lâm Tịch nhịn xuống xúc động muốn đỡ trán, cô đại khái cũng có thể hiểu được Chử Vưu muốn biểu đạt sự tôn trọng đối với thân tượng, nhưng chúng ta cũng phải chú ý phương thức phù hợp chứ.
"Chử Vưu." Trong im lặng, Lâm Tịch đột nhiên lên tiếng gọi.
Những khách mời khác không khỏi sửng sốt, tất cả mọi người đều biết dưới tình huống như vậy mở miệng cũng không phải là hành động sáng suốt gì, nói sai một câu không chừng sẽ bị trào phúng và mắng chửi ngập đầu. Chử Vưu cũng có chút không kịp phản ứng, giật mình: "Sao, sao vậy?"
Lâm Tịch quay đầu nhìn anh ta, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đừng giả bộ non nớt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận