Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 183:

Chương 183:Chương 183:
Chương 183:
Thang máy rất lớn, lúc này cũng coi như rộng rãi, vì thế Tiền Tiến vẫy tay với anh ta: "Đừng ngẩn người, mau vào đi."
Ba người đương nhiên nhận ra Tiền Tiến, nghe anh ta nói như thế cũng không tiếp tục lề mê nữa mà theo thứ tự đi vào.
Cửa thang máy đóng lại, ba người rõ ràng đều rất khúm núm nhưng vẫn không quên chào hỏi vị tiền bối Lục Ly Bạch này.
“Chào anh Lục.'
"Chào anh Lục.
Nam sinh cuối cùng nhìn rất ngại ngùng, không biết có phải do căng thẳng hay không, đột nhiên có chút lắp bắp nói: "Anh, anh Lục, chúc mừng năm mới.'
Lâm Tịch: .... Chàng trai, cậu lướt sóng nhanh quá!
Trong thang máy, tất cả mọi người đều đang cố gắng nín cười, đặc biệt là Lâm Tịch, liều mạng cúi đầu mím môi, nhưng bả vai run rẩy đã bán đứng cô.
Nam sinh kia nói xong vẫn chưa nhận ra mình đã nói cái gì, bị đông bọn bên cạnh dùng khuỷu tay chọc vài cái mới phản ứng lại, nhất thời mặt đỏ tới mang tai.
"Khôn đúng, không đúng, anh Lục, em không phải, không phải cố ý..."
Lần này Lục Ly Bạch rất bình tĩnh, sắc mặt không có gì khác thường: "Ừ, tôi biết, không sao."
Tiền Tiến cũng đúng lúc tìm đề tài khác, hỏi: "Sao hôm nay mọi người lại tới công ty, có việc gì sao?”
Một nam sinh tương đối cởi mở trong ba người trả lời: 'Chúng em đến phòng luyện tập để sắp xếp một chút, ngày mai có tiết mục muốn biểu diễn." Tiên Tiến gật đầu: "Vậy mọi người biểu hiện thật tốt nhé, cố gắng lên."
Rất nhanh, thang máy đã tới tâng mười sáu, ba người lên tiếng chào hỏi cùng mọi người, sau đó vội vã chạy ra khỏi thang máy, giống như là phía sau có sói đói đuổi theo bọn họ vậy.
Thang máy rất nhanh đã tới tâng cao nhất, mọi người đi ra khỏi thang máy, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm chấn kinh một chút.
Nói như thế nào nhỉ, chính là cái loại cảm giác nghệ thuật rất nông đậm, rất độc đáo này.
Có đàn dương cầm, đàn vi - ô - lông, trống, các loại thiết bị liên quan đến âm nhạc, còn có một phòng tập múa chuyên dụng.
Sau khi tham quan một vòng, Lâm Tịch có chút ngoài ý muốn: "Công ty các anh đối xử tốt với anh như vậy sao?
Một tâng lớn như vậy toàn bộ đều dành cho Lục Ly Bạch Dụng, hoàn toàn không cần chen chúc với các nghệ sĩ khác trong công ty, đãi ngộ này cũng quá tốt rồi.
Hơn nữa, nhìn cách trang trí này mà xem, không cần đoán cũng biết rất đắt.
Lục Ly Bạch dừng lại, trả lời: "Ừ, không tệ.'
Tiền Tiến ở một bên yên lặng châm chọc, công ty nhà anh, có thể đối xử không tốt với anh sao.
Tổ tiết mục cùng anh trai quay phim cũng nhìn hoa cả mắt, nhưng đồng thời lại cảm thấy rất hưng phấn, phải biết rằng, nơi này chính là nơi Lục Ly Bạch lân đầu tiên công khai với bên ngoài đấy.
"Cô Lâm, xem xong có cảm giác gì không?" Lúc này anh trai nhỏ đi theo vẫn không quên phỏng vấn Lâm Tịch.
Lâm Tịch cảm khái từ đáy lòng: "Có tiên" Mọi người: ”....
Nông cạn như vậy sao?
Chẳng lẽ không phải phải nói bầu không khí nghệ thuật rất tốt, hoàn cảnh rất tốt các loại sao, sao có thể trực tiếp nói ra lời trong lòng như vậy!
Sau khi mọi người đi bộ một vòng, sau đó, Lục Ly Bạch nháy mắt với Tiền Tiến, đối phương lập tức hiểu ý, mang theo nhân viên tổ tiết mục đi đến phòng nghỉ bên cạnh.
Mà Lâm Tịch thì đi theo Lục Ly Bạch tới phòng sáng tác của anh, bên trong có một cây đàn dương cầm, bên cạnh còn có một cây guitar, trên bàn có rất nhiều bản thảo.
Lục Ly Bạch cũng lập tức nói ra mục đích của mình: "Lâm Tịch, tôi có một khúc nhạc muốn cô nghe giúp tôi?"
Lâm Tịch sửng sốt, hiển nhiên không hiểu ý Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch suy nghĩ một chút, giải thích: "Là như vậy, album mới nhất của tôi có một ca khúc chủ đề, tôi muốn thêm vào ca khúc này một ít cách hát hí khúc, nhưng sau khi sáng tác, tôi lại luôn cảm thấy có chút vấn đề."
"Cho nên, không phải cô có chút hiểu biết về hí khúc sao, tôi muốn cho cô nghe thử bài hát đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận