Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 529:

Chương 529:Chương 529:
Chương 529:
Nhưng ai ngờ cô đi chưa được mấy bước, đột nhiên nghe Đông Đông tò mò hỏi: "Anh rể, đã muộn thế này rồi, sao anh chưa về nhà mình?"
Lâm Tịch vừa nghe câu này biết là không ổn, vừa định quay lại ngăn Lục Ly Bạch, nhưng vẫn muộn một bước.
"Anh đang sống ở nhà chị em, không cần về." Lục Ly Bạch đáp.
Lâm Tịch nhịn không được đỡ trán, cô vừa nhớ tới, bình thường thì khi Đông Đông gọi video với cô, ba mẹ Lâm thường thích nghe cùng.
Vâ chuyện cô và Lục Ly Bạch sống chung, có lẽ đối với người trẻ là bình thường, nhưng ba mẹ cô là thế hệ trước, khá bảo thủ, chắc sẽ khó chấp nhận.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Lục Ly Bạch vừa dứt lời, Lục Ly Bạch vừa nói xong, đầu dây bên kia vang lên tiếng cạch, như có thứ gì rơi xuống đất.
"Mẹ, mẹ làm sao vậy? Đồng Đông quay đầu hỏi.
Ngay sau đó, bên kia truyền đến giọng nói bối rối của mẹ Lâm: "Không sao, không sao, hai người nói chuyện của hai người...
Cậu bé "B' một tiếng, rôi quay lại nhìn màn hình.
Nhưng cậu bé dường như không hiểu, nhíu mày hỏi: "Anh rể, sao anh lại ở nhà chị em, nhà anh lớn mà..."
Nhưng chưa nói hết câu, đầu dây bên kia lại vang lên giọng của ba Lâm: "Đông Đông, ba nói với con bao nhiêu lần rồi, gọi là anh, đừng gọi là anh rể, không lễ phép!"
"Đúng vậy, nghe lời ba, gọi anh là được rồi.' Mẹ Lâm ở một bên cũng phụ họa nói. Lục Ly Bạch: “...'
Anh dường như đã làm mất lòng ba mẹ vợ tương lai rồi.
Lục Ly Bạch nhìn Lâm Tịch cầu cứu, nhưng Lâm Tịch chỉ đáp lại bằng một cái nhìn bất lực, rồi vào phòng ngủ thay đồ.
Hừ, cho chừa anh thích khoe khoang, lân này gặp phải chuyện rắc rối rồi.
Lâm Tịch cố tình chậm rãi thay đồ, vốn muốn để Lục Ly Bạch chịu đựng một chút, nhưng khi cô quay lại phòng khách thì họ đã kết thúc video.
'Sao lại cúp máy nhanh như vậy?" Lâm Tịch khó hiểu nói.
Thường thì Đông Đông mỗi lần gọi video với cô đều nói chuyện rất lâu, không đến giờ đi ngủ thì không dừng.
Lục Ly Bạch muốn nói lại thôi liếc mắt nhìn Lâm Tịch, như một đứa trẻ làm sai chuyện gì đó. Lâm Tịch nhíu mày, hỏi: "Anh làm sao vậy?"
Không phải là bị ba mẹ cô mắng chứ.
Nhưng dựa theo hiểu biết của cô về ba mẹ cô, điều này là không thể nào.
Lục Ly Bạch trả lời: "Cái kia, anh vừa đồng ý với Đông Đông, nói là vài ngày nữa sẽ đến nhà em chơi."
Lâm Tịch: ˆ...
Vậy anh đã nói gì, sao đột nhiên lại gặp gia đình?
"Anh nghĩ, em nói chưa sẵn sàng gặp ba mẹ anh, nhưng anh thì đã sẵn sàng gặp gia đình em rồi, vậy không mâu thuẫn chứ." Lục Ly Bạch nói.
“Hơn nữa, Đông Đông mời anh nhiệt tình thế, anh từ chối cũng không hay, cậu bé sẽ buồn lắm cho mà xem."
Lâm Tịch vẫn có chút mơ hồ, hỏi: "Vậy ba mẹ em phản ứng thế nào?:
Lục Ly Bạch trả lời: "Em nghĩ xem, trong tình huống vừa rồi, nếu không có sự đồng ý của ba mẹ em, Đông Đông có dám mời anh đến nhà không?”
Lâm Tịch lúc này mới đột nhiên bừng tỉnh, đúng rồi, nếu không có sự đồng ý của ba mẹ, Đông Đông sẽ không dám mời ai đến nhà.
Quả nhiên, rất nhanh cô đã nhận được tin nhắn wechat của cha Lâm, nói ông ấy và mẹ Lâm muốn gặp Lục Ly Bạch, còn hỏi cô có tiện không.
Nhưng Lâm Tịch lo lắng nhìn Lục Ly Bạch: “Bây giờ đi gặp gia đình em, anh thật sự không vấn đề gì chứ?”
Lục Ly Bạch liên tục cam đoan: "Em yên tâm, anh không sao, đã chuẩn bị từ lâu rồi."
Lâm Tịch thấy cả hai bên đều có ý, cô cũng không muốn cản trở, liên trả lời tin nhắn của ba Lâm, coi như quyết định chuyện này.
Nhưng mà, Lâm Tịch không biết chính là, khi tránh ánh mắt cô, trong mắt Lục Ly Bạch lóe lên chút đắc ý của người vừa đạt được mục đích.
Anh tự nhiên không chủ động nói với Lâm Tịch rằng, lý do tiến triển nhanh đến bước gặp gia đình là nhờ vào việc trong cuộc gọi vừa rồi, anh vô tình hay cố ý bày tỏ quyết tâm của mình với ba mẹ cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận