Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 479:

Chương 479:Chương 479:
Chương 479:
Lâm Tịch giật mình, ba mẹ Lục Ly Bạch sắp đến?
"Khi nào thì bọn họ tới?"
Tiên Tiến trả lời: "Bọn họ vừa mới nói qua điện thoại, đại khái hai mươi phút là đến."
Lâm Tịch trâm ngâm một lát, quay đầu nhìn Lục Ly Bạch, nói: "Vừa rồi Lý Huy nói anh Nghiêm tìm em có việc, em ra ngoài gọi điện lại cho anh ấy, đừng để anh ấy chờ lâu."
Lục Ly Bạch nhìn thẳng vào cô, không nói gì.
Một lát sau, anh thở dài nói: "Nếu em chưa sẵn sàng, anh cũng sẽ không ép buộc em, để lần sau gặp cũng được."
Nghe nói như thế, Lâm Tịch theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà, giây tiếp theo Lục Ly Bạch còn nói thêm: 'Dù sao, sớm muộn gì cũng phải gặp."
Lâm Tịch sửng sốt: "Sớm muộn gì cũng gặp?”
Lục Ly Bạch gật đầu, đương nhiên nói: "Đúng vậy, sau này chúng ta kết hôn, tuy rằng không cần ở cùng bọn họ, nhưng cũng không thể không gặp mặt."
Lâm Tịch cho đến khi ra khỏi phòng bệnh vẫn còn hoảng hốt.
Không thể phủ nhận, từ ngày đầu tiên ở bên Lục Ly Bạch, cô chưa bao giờ nghĩ về tương lai của họ sẽ như thế nào.
Hoặc là nói, là trước hôm nay, cô cũng không nghĩ tới sẽ có tương lai với Lục Ly Bạch.
Cô vẫn luôn chỉ nghĩ, hai người yêu nhau thật tốt, dù sau này chia tay cũng sẽ chia tay trong vui vẻ, chẳng có gì to tát.
Nhưng là, hôm nay khi cô bị trói ở trong kho hàng, cuộc sống treo trên sợi dây, trong chưa đầy một phút thời gian ngắn ngủi đó, người duy nhất mà cô nghĩ đến là Lục Ly Bạch.
Lâm Tịch không thể không thừa nhận, Lục Ly Bạch đã trở thành vướng bận sâu xa nhất mà cô không muốn có ở trên thế giới này.
Tương lai? Kết hôn?
Có lẽ, từ giờ trở đi, cô nên nghĩ đến tương lai sau này của bọn họ.
Lâm Tịch thì thào một câu: "Kết hôn."
Bất kể là đời này, hay là đời trước, chuyện này cho tới bây giờ đều không hề xuất hiện ở trong kế hoạch của Lâm Tịch.
Nhưng nếu người kia là Lục Ly Bạch, cô cảm thấy hình như cũng không phải không được.
Nhưng mà, bọn họ thật sự sẽ kết hôn sao? Nếu ba mẹ Lục Ly Bạch biết chuyện của bọn họ, liệu có đồng ý không?
Hiện tại gia cảnh của hai người chênh lệch quá lớn, nghĩ đến kết cục của bà Lâm và ba cô ở kiếp trước, Lâm Tịch đột nhiên lại cảm thấy không chắc chắn.
Lúc Thẩm Tuệ và Lục Khải Văn vô cùng lo lắng chạy tới, Lục Ly Bạch đang ngẩn người một mình trong phòng bệnh.
"Ly Bạch, con sao rồi, bị thương nặng không? Bác sĩ đâu, bác sĩ nói gì?" Thẩm Tuệ vừa bước vào đã chạy thẳng đến giường bệnh, kéo tay Lục Ly Bạch kiểm tra khắp nơi.
Lục Khải Văn ở bên cạnh, cũng ân cân nhìn anh.
Lục Ly Bạch thấy thế, vội nói: "Ba, mẹ, hai người đừng lo lắng, con không sao."
Tiên Tiến ở một bên sờ sờ cái mũi, cảnh tượng này, anh ta lại đột nhiên có chút không thích ứng.
Thú thật, trước giờ mỗi lần Lục Ly Bạch và bà Thẩm gặp nhau không phải là cãi vã thì cũng là đối đầu gay gắt, anh ta làm người đại diện của Lục Ly Bạch nhiều năm như vậy, thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng mẫu tử tình thâm.
Cũng không phải nói quan hệ mẹ con hai người không tốt, mà là hình thức ở chung của bọn họ luôn là kiểu gặp mặt là đấu khẩu, nên tình huống hôm nay thật hiếm thấy.
Nhưng mà, ngay khi Tiên Tiến vừa cảm khái xong, một giây sau, cảnh tượng mẹ con tình thâm này liền phá VỠ.
Chỉ thấy Thẩm Tuệ rốt cục xác định Lục Ly Bạch ngoại trừ bị thương ở tay, những thứ khác không có gì đáng ngại, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Bà ấy trực tiếp ngôi xuống giường, không cẩn thận liền ấn vào ống truyền dịch.
Lúc Lục Ly Bạch phát hiện, kim tiêm trên tay bắt đầu chảy máu lại: "Mẹ, mẹ ép vào ống truyền dịch của con rồi."
Thẩm Tuệ sửng sốt, đợi bà ấy nhìn theo tâm mắt Lục Ly Bạch mới phát hiện là chuyện gì xảy ra, vội vàng thu tay đè ống truyền dịch lại.
Sau đó, bà ấy luống cuống đứng dậy, không may bước hụt, ngã về phía giường của Lục Ly Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận