Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 119:

Chương 119:Chương 119:
Chương 1109:
Lâm Tịch: ....
Còn có thể bỏ chín thành mười như vậy sao?! Cũng không ai có thể nghĩ ra cái logic như vậy.
Căn phòng khách sạn của suối nước nóng này có hai phòng ngủ và một phòng khách, sau khi Lâm Tịch và Lục Ly Bạch tiến vào, một người chọn một gian phòng ngủ, sau đó đóng cửa lại đi thay quân áo.
Hành trình quay phim của tổ tiết mục tương đối dày đặc, trạm đầu tiên của các khách mời là ngâm suối nước nóng.
May mắn thay phân đoạn này cũng không mệt mỏi, các khách mời có thể vừa quay vừa nghỉ ngơi, cho nên, bọn họ vừa mới tới khách sạn đã được nhân viên công tác thông báo đi quay phim.
Sau khi Lâm Tịch vọt vào phòng tắm trong phòng ngủ tắm một chút, thay áo tắm ngâm suối nước nóng, sau đó tiện tay mặc lên cái áo khoác rồi ra cửa.
Lúc này, Lục Ly Bạch cũng đã thay xong quân áo, đang chờ ở phòng khách.
Chỉ thấy anh mặc một chiếc áo T - shirt màu trắng và một chiếc quần đùi rộng thùng thình đến đầu gối, thoải mái rộng rãi.
Lâm Tịch nhịn không được 'Chậc chậc' hai tiếng trong lòng, còn tưởng rằng anh sẽ trực tiếp mặc quần bơi để khoe dáng người đẹp chứ, không ngờ rằng lại ăn mặc bảo thủ như vậy.
Lục Ly Bạch nghe được tiếng mở cửa, xoay người lại, nhưng khi anh thấy rõ Lâm Tịch mặc áo tắm thì không khỏi sửng sốt, trên mặt xẹt qua một tia cảm xúc không rõ.
Lâm Tịch đương nhiên không bỏ qua biểu cảm trên mặt Lục Ly Bạch, cô không cần đoán cũng biết đối phương đang suy nghĩ gì, nhất định là ở trong lòng thầm mắng cô mặc cái quỷ gì.
A, cô cúi đầu nhìn nhìn áo tắm trên người mình, trong lòng thật ra cũng có cảm thấy hơi rối rắm.
Cũng không biết là lúc Vương Tiếu Tiếu thu dọn đồ đạc cầm nhầm, hay là Tôn Manh giở trò quỷ mà lại mang cho cô một bộ đồ bơi như vậy.
Kiểu đồ bảo thủ của các bác gái thì thôi không nói làm gì, vấn đề là màu sắc, màu này là màu cam sáng, quả thực là một bộ quê mùal
Khi hai người đi tới nơi tập hợp dưới lâu, những khách mời khác đã đến.
Nam khách mời đều mặc quần bơi rộng thùng thình, phần thân trên đều để trân, khoe cơ bụng.
Về phía những khách mời nữ, mặc bikini thời thượng phối thêm một cái áo khoác, khoe đường cong như ẩn như hiện, dáng người xinh đẹp lộ ra không thể nghi ngờ.
Nói như thế nào nhỉ, so sánh như vậy thì có vẻ Lâm Tịch và Lục Ly Bạch giống như hai người bình thường vô tình đi lạc vào đây, đặc biệt là Lâm Tịch.
Chử Vưu nhìn áo tắm trên người Lâm Tịch, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Lâm Tịch, cô có biết hay không, bộ đồ tắm này sẽ làm cô mất bao nhiêu tài nguyên cao cấp không?!"
Đối với nghệ sĩ mà nói, bất kể là tham dự tiết mục hay là trang phục thường ngày đều rất chú ý, chỉ sợ không cẩn thận bị gán cho cái danh "thời trang quê mùa”, như vậy rất bất lợi cho sự phát triển của bọn họ trong giới thời trang.
"Nếu không, cô đi lên đổi bộ khác đi, thời gian còn kịp." Chử Vưu hảo tâm đề nghi. Lâm Tịch lắc đầu, lại không cho là đúng nói: "Anh suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi không nổi tiếng như vậy, vốn cũng không có tài nguyên thời trang nào có thể coi trọng tôi."
Cho nên, nói gì đến mất mát?!
Vấn đề là, cô căn bản cũng không có đồ bơi khác, muốn thay cũng không thay được.
Mọi người: ”....
Cho hỏi, làm sao cô có thể nói ra câu "tôi không nổi tiếng như vậy" một cách đương nhiên như vậy?
Tổ tiết mục lân này cũng không biết nghĩ như thế nào, vậy mà lại không để cho nam nữ khách mời cùng nhau ngâm suối nước nóng, mà là áp dụng phương thức tách ra ghi hình riêng.
Có nghĩa là các khách mời nam chung một hồ nước nóng, các khách mời nữ chung một hồ nước nóng khác, cách nhau rất xa. Tổ làm chương trình đã dựng camera bên hồ nước nóng từ sớm
Lâm Tịch cùng ba khách mời nữ khác theo thứ tự xuống suối nước nóng trong hồ, mỗi người tìm một vị trí ngồi xuống, ai cũng không ngôi cạnh ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận