Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 337:

Chương 337:Chương 337:
Chương 337:
Lúc Lâm Tịch trở lại đoàn làm phim, tổ đạo diễn đang bố trí cảnh quay, Diệp Hiểu thấy cô trở về, vì vậy cũng cầm kịch bản tới.
"Cô đi đâu vậy, tôi đợi cô cả buổi rồi." Diệp Hiểu mang vẻ mặt khó chịu lâm bầm nói.
Lâm Tịch cũng lười so đo với cô ta, trực tiếp cầm kịch bản của chính mình, tìm được cảnh quay lát nữa sẽ diễn.
Khi hai người chuẩn bị diễn tập, bên cạnh đột nhiên có tiếng động, nhìn xa xa như có ai đó đang đi vê hướng phòng hóa trang.
“Đó là ai vào đoàn phim vậy, làm gì mà bày vẽ thế?" Diệp Hiểu nói.
Trợ lý của cô ta trả lời: "Hình như là Trác Hoa, buổi trưa tôi nghe nhân viên sân khấu nói, hôm nay anh ta sẽ vào tổ. Trác Hoa? Lâm Tịch sửng sốt, không phải là diễn viên diễn vai nam thứ trong bộ phim này sao.
Thật sự là nghĩ cái gì thì tới cái đó, hôm qua cô còn nói với Lục Ly Bạch là sao nam thứ chưa vào đoàn, hôm nay đã thấy đến rồi.
Nghe thấy tên Trác Hoa, không biết Diệp Hiểu bị kích thích chỗ nào, đôi mắt cô ta sáng lên, hỏi nhỏ Lâm Tịch: "Cô biết chuyện của Trác Hoa không?”
Lâm Tịch có chút mơ hồ, hỏi: "Chuyện gì?"
Diệp Hiểu với vẻ mặt đầy tò mò và hào hứng: 'Chuyện anh ta bị phú bà bao nuôi đó..."
Nhưng nói được một nửa, cô ta đột nhiên ngừng lại: Không được, mẹ tôi nói nói xấu người khác sau lưng là không tốt."
Lâm Tịch: ˆ...
Như thể muốn tát cô một cái vậy, đang tám chuyện dở dang thì dừng lại, chẳng có chút tình nghĩa nào cả.
"Nhưng mà, chúng ta là bạn bà, lén lút tám chuyện cũng không sao. Diệp Hiểu lại đột nhiên nói.
Lâm Tịch liếc nhìn cô ta, lập tức hiểu ra, chắc là không nói ra thì cô ta khó chịu đến chết mất.
Cô cười như không cười nhìn Diệp Hiểu, giả vờ như vô tình hỏi: "Bạn à?"
Bạn bè gì chứ, chỉ là cái cớ thôi, không phải cô ta chỉ muốn tám chuyện saol
Bị vạch trần, Diệp Hiểu trừng mắt nhìn Lâm Tịch, thẹn quá hóa giận nói: "Cô có muốn nghe hay không?"
Lâm Tịch bị nghẹn, cuối cùng vẫn bị khuất phục trước cơn thèm khát tám chuyện, đáp: “Cô nói đi."
Diệp Hiểu nhíu mày, lúc này mới kể chuyện này từ đầu đến cuối. Thì ra Trác Hoa được một phú bà trong giới bao dưỡng, phú bà cho anh ta tài nguyên, cho anh ta tiền, nhưng người này cũng không kém, ở bên ngoài còn lăng nhăng với nhiều người khác, nói tóm lại, đời sống riêng tư của anh ta rất hỗn loạn.
Lâm Tịch chấn kinh, bị phú bà bao dưỡng còn dám lăng nhăng như vậy, anh ta không sợ bị phú bà bỏ rơi sao?
Diệp Hiểu như thể đọc được sự thắc mắc của cô, giải thích: "Yên tâm, anh ta chỉ lăng nhăng với những người trong đoàn phim, chuyện này ít người biết lắm."
Diễn viên trong đoàn phim? Lâm Tịch ngơ ngác, đây là cái tên gọi gì vậy?
Diệp Hiểu: "Trác Hoa rất láu cá, làm việc rất cẩn trọng, trong đoàn phim anh ta chỉ dính dáng với những diễn viên đang lên, khi phim kết thúc thì chia tay, đối phương vì sự nghiệp của mình thường sẽ không làm âm lên.” "Đương nhiên, theo tôi biết, mấy người trước đây anh ta từng dính dáng cũng không phải dạng tốt đẹp gì, mọi người chỉ là chơi đùa thôi, đoàn phim thì mỗi người đều có nhu cầu riêng."
Lâm Tịch thật sự kinh ngạc, xem ra cô biết quá ít về làng giải trí rồi.
Tuy nhiên, những chuyện mà phú bà còn không biết, Diệp Hiểu lại biết, điều này chứng tỏ cô ta cũng không phải dạng vừa.
Lâm Tịch hồ nghi nhìn cô ta: "Trác Hoa trước đây có đắc tội với cô không?”
Diệp Hiểu không hiểu tại sao cô lại hỏi vậy, ngơ ngác đáp: "Không có, chúng tôi đâu có quen nhau."
Lâm Tịch hỏi: "Vậy sao cô lại biết rõ như vậy?"
Diệp Hiểu “A" một tiếng, trả lời: "Lúc đó tôi nghe được chút tin đồn, rất tò mò, cho nên đặc biệt tìm paparazzi mua chút thông tin.'
Tuy nhiên, Trác Hoa rất cẩn trọng, paparazzi cũng không chụp được bằng chứng cụ thể nào, cộng thêm khoản tiên bịt miệng không nhỏ, nên chuyện này không bị bại lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận