Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 396:

Chương 396:Chương 396:
Chương 396:
Người ta nói một ngày không gặp như cách ba thu, sao đến lượt cô thì chẳng thấy vậy.
Lâm Tịch đại khái có chút hiểu được ý tứ của anh, đúng vậy, đúng là các cặp đôi nhỏ khi yêu nhau đều muốn dính lấy nhau mỗi phút mỗi giây, đúng là cô đã sơ suất.
"Em biết mà, chỉ sợ anh lỡ việc thôi, vốn dĩ còn nghĩ tối nay nếu về sớm thì xem có thể gặp nhau được không."
Nghe được lời giải thích này, sắc mặt Lục Ly Bạch lúc này mới khá hơn một chút: "Ừ, buổi tối nay nếu kịp thì anh qua đây ăn khuya cùng em, mấy bữa trước trong đoàn phim em chẳng phải nói thèm đồ nướng sao."
Thấy anh còn nhớ chuyện này, lòng Lâm Tịch không khỏi ấm áp, liên đồng ý ngay. Hai người bởi vì buổi chiều không có thời gian, cho nên giữa trưa cũng không có nấu cơm, mà gọi đồ ăn ngoài, là một quán ăn gia đình gân đó, giao hàng cũng nhanh.
Trên bàn ăn, hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Lâm Tịch đột nhiên nhớ tới một chuyện, ô nhớ lại câu hỏi đêm đó khi Lục Ly Bạch tỏ tình với cô: 'em có vì diễn xuất trong phim mà nảy sinh tình cảm với anh không."
"Lục Ly Bạch, anh có vì phim mà nảy sinh tình cảm với em không?" Lâm Tịch hỏi.
Lục Ly Bạch sửng sốt, mặc dù không biết tại sao cô đột nhiên nhớ tới mà hỏi cái này, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Đương nhiên không phải, anh đã theo đuổi em lâu như vậy rồi, sao có thể vì đóng phim mà nảy sinh tình cảm."
Lâm Tịch sửng sốt, cũng là vẻ mặt mơ hồ, cái gì gọi là theo đuổi cô lâu như vậy?
Lục Ly Bạch từng theo đuổi cô sao? Chuyện khi nào vậy chứ, chẳng phải anh chỉ mới tỏ tình thôi sao.
"Anh từng theo đuổi em khi nào?” Lâm Tịch cau mày hỏi.
Lục Ly Bạch nghẹn họng, há miệng nửa ngày, lại đột nhiên không biết nói từ đâu.
Theo đuổi người ta lâu như vậy, đến giờ Lâm Tịch lại không nhận ra chút gì, còn hỏi anh từng theo đuổi cô khi nào, nói thật là anh cũng rất chán nản.
Đây cũng không phải là điêu quan trọng nhất, quan trọng là nghe nói con gái rất để tâm đến quá trình này.
Lục Ly Bạch cắn răng, có chút thấp thỏm bất an hỏi: "Vậy hay là, anh theo đuổi em lại từ đầu nhé?"
Nếu như Lâm Tịch thật sự để ý, anh cũng không ngại theo đuổi lại lần nữa, dù sao giờ cũng đã biết được tình cảm của Lâm Tịch, việc theo đuổi cũng sẽ dễ dàng hơn.
Lâm Tịch ngẩn người, nhìn dáng vẻ cẩn thận của Lục Ly Bạch, đột nhiên có chút muốn cười, nhưng đồng thời trong lòng cũng rất thoải mái.
"Không cần theo đuổi nữa, anh đã là bạn trai của em rồi, theo đuổi gì nữa chứ.' Lâm Tịch nói.
Dứt lời, cô còn cố ý trêu anh: "Hơn nữa, bình thường em thích theo đuổi người khác, không thích bị theo đuổi."
Lục Ly Bạch đương nhiên nhìn ra cô đang đùa mình, cười trả lời: "Được thôi, để em theo đuổi, anh rất dễ cưa đổ."
Lâm Tịch không quên chuyện vừa rồi, tiếp tục hỏi: "Vậy nên, tại sao anh lại hỏi em có phải vì đóng phim mà nảy sinh tình cảm với anh không?"
Lục Ly Bạch bất đắc dĩ nhìn cô: "Lúc trước không phải em đã nói rằng rất có khả năng sẽ nảy sinh tình cảm vì đóng phim sao?"
"Em đã nói lúc nào...
Nói đến đây, Lâm Tịch chợt dừng lại, hình như cô thật sự đã nói câu đó.
Chờ một chút, nếu như nhớ không lâm, lúc đó Lục Ly Bạch còn hỏi cô có thích Tô Kỳ không, muốn giới thiệu cho cô mà, chẳng lẽ lúc đó anh đã có ý với cô rồi?
Lục Ly Bạch dường như nhìn thấu ý nghĩ của cô, cũng không giấu diếm gì: "Đúng vậy, dù khi đó em có ý với Tô Kỳ, anh cũng sẽ không giới thiệu cho em đâu.
Lâm Tịch: ˆ...
Thật phí công lúc đó cô còn cảm ơn anhI
Hóa ra hỏi cô "có phải vì đóng phim mà nảy sinh tình cảm' là vì lý do này.
Ngày đó Lục Ly Bạch hỏi cô câu này, làm hại cô lúc ấy còn tưởng rằng tâm tư xấu xa của mình khi quay cảnh hôn bị phát hiện, cô sợ tới mức lúc ấy hốt hoảng bỏ chạy, quả thật là mất mặt quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận