Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 199:

Chương 199:Chương 199:
Chương 199:
Nơi này tiểu khu đều không có thang máy, nhà của nguyên thân trước đó là ở trên lâu năm, Lâm Tịch một đường bò lên, đứng ở phía trước cửa ra vào quen thuộc kia, hít sâu một hơi, sau đó giơ tay gõ nhẹ cửa vài tiếng.
Chỉ là, cô đợi vài giây, trong phòng cũng không có truyền đến động tĩnh.
Vốn tưởng rằng là do mình gõ cửa quá nhỏ tiếng, vì vậy cô lại tăng thêm lực độ gõ vài cái, nhưng bên trong lại vẫn không có động tĩnh.
Thật ra nguyên thân có chìa khóa nhà, buổi sáng lúc tới đây Lâm Tịch cũng thuận tay cất vào trong túi, nhưng lúc này cô lại do dự.
Coi như nơi này là nhà của nguyên thân, là nơi mà cô ấy lớn lên, nhưng đối với Lâm Tịch mà nói, lại hoàn toàn là sự tôn tại xa lạ, trực tiếp mở cửa đi vào như vậy rất không thích hợp.
Vì thế, Lâm Tịch vẫn chọn lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho mẹ nuôi của nguyên thân hỏi một chút.
Ôi chao, kỳ thật trước khi đến nên đánh tiếng, nhưng cô vẫn ôm tâm lý làm rùa rụt cổ, nghĩ rằng có thể đối mặt muộn bao nhiêu thì sẽ tốt bấy nhiêu, lúc này mới tạo thành cục diện hiện tại.
Nhưng ngay khi cô tìm được số điện thoại trong danh bạ, đang chuẩn bị gọi ra thì cánh cửa đối diện lại đột nhiên mở ra từ bên trong, sau đó có một người phụ nữ trung niên đi ra.
Bởi vì Lâm Tịch đeo khẩu trang và mũ, người phụ nữ kia hình như cũng không nhận ra cô, mà là nghi hoặc nhìn cô: Cô bé, cô tới tìm người nhà ông Lâm sao?"
Lâm Tịch lại nhận ra người này, là hàng xóm cũ của gia đình họ, tất cả mọi người gọi bà ấy là thím Ngô.
"Dạ, thím có biết người trong nhà bọn họ đi đâu không, con gõ cửa rất lâu cũng không có ai mở." Tuy rằng từ trong trí nhớ Lâm Tịch nhận ra thím Ngô, nhưng quả thật cũng không quen biết bà ấy, vì vậy lập tức không để lộ thân phận.
“Đồng Đông, mau tới đây. Thím Ngô đột nhiên xoay người hô vào trong phòng: "Trong nhà con có người thân tới tìm, mau tới xem con có nhận ra không.
Rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng bước chân bình bịch, sau đó một cậu bé mập mạp trắng nõn xuất hiện ở cửa.
Một cậu bé? Đôi mắt kia của cậu đen nhánh tỏa sáng giống như hai viên thạch anh đen, khuôn mặt đỏ bừng, nhìn rất là đáng yêu.
Đây chính là con trai của cha mẹ nuôi cô, năm nay sáu tuổi, tên là Lâm Đông, nhũ danh là Đông Đông, nói ra cái tên này vừa nghe đã biết chính là chị em ruột của Lâm Tịch, Đông Đông Tịch Tịch, tức là đông đông tây tây!
Sau khi nhìn thấy Lâm Tịch, cậu nhóc đầu tiên là “A' một tiếng, đi về phía trước hai bước, ngửa cái đầu nhỏ, nghi ngờ nhìn về phía Lâm Tịch, hai người lập tức mắt to trừng mắt nhỏ.
Đột nhiên, cậu bé kinh ngạc trừng to mắt, nhưng không biết nghĩ đến cái gì, bàn tay vươn ra lại thu hồi lại.
Sau đó, nghe cậu bé rụt rè kêu lên: "Chị gái, là chị gái."
Lâm Tịch có chút kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ bị cậu nhóc này nhận ra, dù sao trong trí nhớ của nguyên thân, chị em hai người khi còn ở chung tiếp xúc rất ít.
Nguyên thân không thích người em trai này, mỗi lần gặp cậu nhóc đều không có sắc mặt tốt, hơn nữa sau khi tiến vào giới giải trí lại càng ít khi trở về, cho nên, về chuyện cậu bé có thể lập tức nhận ra cô cách lớp khẩu trang đã khiến cô rất kinh ngạc.
Nhưng nếu đã bị nhận ra, cô cũng không ngụy trang nữa, dứt khoát tháo khẩu trang và mũ xuống.
Thím Ngô lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn vê phía Lâm Tịch: "Đúng là Tịch Tịch thật, nhìn xem đôi mắt già nua của thím mờ rồi, vậy mà còn không có ánh mắt tốt bằng một đứa trẻ như Đông Đông."
Lâm Tịch trả lời: "Con cũng không ngờ, thằng bé có thể nhận ra con."
Thím Ngô sờ sờ cái đầu nhỏ của Đông Đông, cười ha hả nói: "Phải vậy rồi, các con là chị em mà, Đông Đông cả ngày đều nhắc tới mình có một cô chị gái, nhất định có thể nhận ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận