Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 227:

Chương 227:Chương 227:
Chương 227:
Ít nhất, theo tin tức bên này của bọn họ, bên phía Lục Ly Bạch mặc dù không có chủ động xào CP, nhưng cũng không có cố ý dìm nhiệt độ của CP này, như vậy không phải là tương đương với chủ động ngầm thừa nhận cho Lâm Tịch cọ nhiệt sao?
Nhưng Lâm Tịch quay người lại ký hợp đồng với Nhạc Hiên, trở thành nghệ sĩ dưới tay người đại diện kim bài Nghiêm Thừa Kiệt, điều này càng thêm ý vị sâu xa.
Cho nên, mặc dù lúc trước đã xem qua những biệt danh trên mạng của Lâm Tịch, cái gì mà cá muối, người tỉnh táo nhất thế gian, thẳng nữ sắt thép các loại, các vị đang ngồi ở đây cũng đều ở trong giới, tự nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng những biệt danh và thiết lập hình tượng này.
Đặc biệt là hai nghệ sĩ có thâm niên như Giang Hoa và Khương Chi, ở trong giới này có loại người gì mà bọn họ chưa từng thấy.
Bọn họ đều cảm nhận theo bản năng, Lâm Tịch chính là kiểu người có tâm tư thâm trầm, thủ đoạn cao siêu, nếu không làm sao có thể nổi lên trong thời gian ngắn như vậy, còn ôm được cả hai cái đùi vàng là Lục Ly Bạch và Nghiêm Thừa Kiệt.
Nhưng sau bữa cơm ngày hôm nay, bọn họ phát hiện ra tính cách của Lâm Tịch thoạt nhìn cũng không tệ lắm, nói chuyện làm việc cũng có chừng mực, cũng không thích tranh giành danh tiếng, không hiểu vì sao còn mơ hồ lộ ra khí chất ngốc nghếch đơn thuần.
Trong lòng mọi người nhất thời cũng không nắm chắc, nhưng nói cho cùng, Lâm Tịch cũng chỉ là tới ghi hình một kỳ, chỉ cân không làm chuyện gì thiêu thân, tất cả mọi người bình an vô sự là tốt rồi. Sau khi cơm nước xong xuôi, mọi người cùng nhau rời khỏi nhà hàng trở vê khách sạn, tổ tiết mục đặt phòng cho các khách mời đều là cùng một tầng, còn liên với nhau, mọi người ngược lại đều tiện đường.
Lâm Tịch vốn đi một mình ở phía sau, vừa đi vừa suy nghĩ một ít chuyện.
Thẩm Nhân Nhân đột nhiên đi tới bên cạnh cô, cười ha hả hỏi: "Tịch Tịch, cô nghĩ gì mà chuyên tâm như vậy?”
Lâm Tịch lắc đầu: "Không có gì, tôi chỉ nghĩ chút chuyện ghi hình ngày mai thôi."
Chủ yếu là ngẫm lại, tình huống ngày mai, cô phải chuẩn bị chút gì đó mang theo mới được.
Thẩm Nhân Nhân còn tưởng rằng cô đang lo lắng chuyện thể lực của mình không tốt, vì thế cất giọng hào sảng an ủi: "Không sao, không sao, thật ra thể lực của tôi cũng không tốt." Nghe vậy, đầu tiên Lâm Tịch sửng sốt, sau đó bày ra vẻ mặt một lời khó nói nhìn cô ấy một cái: "Tôi đã xem qua chương trình trước đây của mọi người."
Một người xuất thân từ idol hát nhảy, trên sân khấu có thể vừa hát vừa nhảy cả đêm, trong chương trình này vẫn luôn đảm đương phần thể lực, nói thể lực cô ấy không tốt? Ai tin chứ.
Thẩm Nhân Nhân thấy bị vạch trân cũng không giận: “Ha ha, bị cô phát hiện rồi, nhưng mà tật mù đường của tôi là thật, cho nên cô đừng thấy tôi tham gia chương trình nhiều kỳ như vậy, thật ra vẫn luôn gặp nhiều trắc trở."
Lâm Tịch gật gật đầu theo bản năng, lời này của cô ấy là thật.
Trước khi đến cô đã xem mấy kỳ của, Thẩm Nhân Nhân quả thật bởi vì mù đường mà chạy nhầm rất nhiều trong chương trình, một người thể lực tốt như vậy, cuối cùng cũng phải gục ngã. Cho nên, cô muốn lấy cô ấy làm gương, vẫn nên cố gắng tìm đường, không thể chạy lung tung, nếu không với thể lực này của cô sợ là không chống đỡ nổi một tập của chương trình.
Chẳng qua, Lâm Tịch không khỏi có chút thắc mắc, dường như Thẩm Nhân Nhân đối xử với cô có chút quá nhiệt tình.
Nói như thế nào nhỉ, buổi tối hôm nay ở trên bàn cơm Thẩm Nhân Nhân cũng rất chủ động ngồi ở bên cạnh cô, hình như là sợ cô xấu hổ, còn thường xuyên trò chuyện với cô.
Chẳng qua, Lâm Tịch cũng có thể cảm giác được, Thẩm Nhân Nhân không có ác ý gì với cô, dường như cũng chỉ là đơn thuân muốn tiếp cận cô.
Nhưng đây cũng là chỗ khiến cô cảm thấy kỳ lạ, cô có thể chắc chắn, bất kể là nguyên thân hay là cô, lúc trước đều chưa từng xuất hiện chung với Thẩm Nhân Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận