Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 148:

Chương 148:Chương 148:
Chương 148:
Sau khi Lâm Tịch rời đi, Tiên Tiến còn nói sẽ làm việc, lập tức đứng dậy muối rời đi.
Nhưng trước khi rời đi, anh ta liếc nhìn viên ngọc Lâm Tịch muốn vứt trên bàn: "Nếu đã vứt đi, vậy lát nữa tôi hỏi lễ tân một chút, đồ chơi này phải phân loại rác như thế nào."
Ngay khi Tiền Tiến vừa định đưa tay lấy, Lục Ly Bạch đột nhiên đưa tay lấy khối ngọc trên bàn.
"Không cần đâu, lát nữa tôi sẽ hỏi xem Lâm Tịch có muốn ném hay không.
Vẻ mặt Tiên Tiến nghi hoặc, còn hỏi cái gì hả, vừa rôi không phải đã hỏi qua rồi sao?
Ánh mắt Lục Ly Bạch lóe lên: "... Đúng vậy, hỏi lại lân nữa, lỡ như cô ấy thay đổi chủ ý thì sao." Tiền Tiến "A" một tiếng, nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ cục, thứ này có cái gì tốt để thay đổi chủ ý, lại không đắt!
Lục Ly Bạch trở lại phòng của mình, trong tay còn câm khối ngọc Lâm Tịch muốn ném đi, đáy mắt hiện lên một chút ý tứ không rõ.
Chính anh cũng không hiểu rõ lắm vì sao trong nháy mắt kia lại muốn giữ lại khối ngọc như vậy, nhưng lúc này sẽ tĩnh lại nghiêm túc suy ngẫm.
Đại khái là bởi vì, nó cùng mình vượt qua mật thất tối đen kia.
"Có thể sợ hãi, nhưng cũng có thể đối mặt." Lục Ly Bạch nhìn chằm chằm ngọc trong tay, nhớ lại lời Lâm Tịch nói ngày hôm qua.
Nghiêm túc ngẫm lại, những năm gần đây so với chuyện bản thân sợ bóng tối, anh dường như càng không thể chấp nhận bản thân có loại uy hiếp như vậy tồn tại. Có lẽ, anh thật sự có thể thử từ góc độ này.
Tiền Tiến bên này, sau khi đi một đường trở lại phòng mình, càng nghĩ càng cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Anh ta cảm thấy dường như có chuyện gì đó đã bị xem nhẹ, nhưng mà, dù có sống chết cũng nhớ không nổi, đau não quá.
Nhưng ngay khi Tiên Tiến chuẩn bị tạm thời vứt việc này ra sau đầu, trong đầu đột nhiên hiện lên một cảnh tượng.
Chờ đãi
Anh ta rốt cuộc cũng ý thức được chỗ nào không đúng!
Anh ta nhớ rõ lúc ấy bên thương hiệu đưa mặt dây chuyền hải đăng này tới có nói qua, đây là bọn họ dùng khoản tiên riêng cố ý đặt làm cá nhân cho Lục Ly Bạch, mặt trên khắc chữ cái viết tắt tên của anhI
Đúng vậy, lúc ấy anh ta còn nghĩ vật này không thể tùy tiện đưa cho nhân viên công tác, chờ sau khi trở lại thành phố B, phải đặt ở trong nhà Lục Ly Bạch.
Hơn nữa, lúc đó người phụ trách thương hiệu còn nói qua, ý tưởng thiết kế của mặt dây chuyên này là: Ngọn hải đăng có thể chiếu sáng con đường tình yêu.
Vì vậy, không thể nghi ngờ rằng mặt dây chuyền phát sáng này thích hợp tặng cho những người yêu thích.
Nhưng mà, ngay vừa rồi, Lục Ly Bạch lại trời xui đất khiến đưa mặt dây chuyên hải đăng khắc tên của anh cho Lâm Tịch, Tiền Tiến đột nhiên nứt ra tại chỗ.
Chuyện này...
Thời gian họp báo ra mắt sản phẩm mới là vào buổi chiều, sau khi mọi người ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát, lập tức trực tiếp chạy tới hiện trường hoạt động.
Lục Ly Bạch thân là người phát ngôn thương hiệu, ở hiện trường hoạt động đương nhiên là không rảnh rỗi.
Nhưng Lâm Tịch thì không giống, cô cũng chỉ cần vẫn đợi ở hậu trường, nói chuyện phiếm với anh trai quay phim và tổ biên tập, chờ Lục Ly Bạch kết thúc hoạt động là được.
Khi hoạt động thương hiệu kết thúc đã bốn giờ, thời gian dạ tiệc của bọn họ là sáu giờ, cách nhau chỉ hai giờ,
Vì thế, hoạt động bên này vừa kết thúc, bọn họ lập tức cần xuất phát đến tiệc tối bên kia từ hiện trường hoạt động, trên đường đại khái cần nửa giờ, đi qua còn phải trang điểm tạo hình.
Sau khi lên xe, Lâm Tịch và Lục Ly Bạch ngồi ở hàng sau, Tiền Tiến ngồi ở vị trí phó lái.
Buổi chiêu Tiền Tiến bận rộn không chịu nổi, sau khi ngồi lên xe, lúc này mới đột nhiên nhớ tới chuyện dây chuyền hải đăng kia.
Khi anh ta nhìn thấy Lâm Tịch vẫn chưa đeo cái mặt dây chuyền kia qua kính chiếu hậu, mới theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận