Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 211:

Chương 211:Chương 211:
Chương 211:
Sau khi biên tập xong nội dung, Lâm Tịch nhấn nút gửi đi sau đó trực tiếp rời khỏi weibo, cô cũng không quản những chuyện trên mạng này, mà xoay người vào phòng bệnh xem tình hình của cha Lâm.
Lúc này thuốc mê của cha Lâm còn chưa hết, mẹ Lâm và Đông Đông đều trông coi ở bên giường.
Sau khi nhìn thấy Lâm Tịch đi vào, mẹ Lâm bước lên hỏi có phải đã xảy ra chuyện gì hay không: "Tịch Tịch, sao vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Lâm Tịch cũng không gạt mẹ Lâm, dù sao chuyện trên mạng đã gây ra náo loạn không nhỏ, cô không xác định mẹ Lâm có thể nghe được lời đồn nhảm gì ở bệnh viện hay không, vậy còn không bằng để cô tự nói ra.
Vì vậy, cô đại khái nói lại từ đầu đến cuối một lần, đương nhiên, vê chuyện bán túi kia cũng không đề cập tới.
Mẹ Lâm sau khi nghe được có người nói xấu Lâm Tịch, tức giận đến mức không chịu được, dáng vẻ giống như muốn đi ra ngoài liêu mạng với người khác, sau đó nghe được lời giải thích đơn giản rõ ràng, lúc này mới yên lòng.
Tuy nhiên, mẹ Lâm như giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn Lâm Tịch há miệng nhiều lân, nhưng cuối cùng cũng không nói cái gì.
Lâm Tịch đương nhiên chú ý tới sự khác thường của mẹ Lâm: "Mẹ, mẹ có chuyện gì cứ nói thẳng đi, không sao, chúng ta là người một nhà, không cần cố ky nhiều như vậy.'
Mẹ Lâm gật đầu, do dự vài giây, nói: "Tịch Tịch à, thật ra khoảng thời gian trước, Tôn Manh và mẹ cô ta có tới bệnh viện tìm chúng ta, nói là họ có thể trả tiền phẫu thuật cho cha con, nhưng lại nói muốn chúng ta phối hợp quay video gì đó, bắt chúng ta nói con không có lương tâm, không hiếu thuận với chúng ta, lúc đó ba con tức giận không chịu nổi, trực tiếp đuổi hai mẹ con họ ra ngoài.
'Cho nên, mẹ nghĩ, chuyện hôm nay có liên quan đến nhà bác cả của con hay không?”
Sau khi mẹ Lâm nói xong, cẩn thận nhìn sắc mặt của Lâm Tịch, nhìn thấy biểu cảm của cô cũng không có vẻ thiếu kiên nhãn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Ôi chao, lúc trước Lâm Tịch bị nhà họ Tôn lừa gạt, ly gián mối quan hệ giữa người một nhà của bọn họ, lân này thật vất vả mới quay trở lại như lúc trước, mẹ Lâm cũng lo lắng cô không muốn nghe những chuyện này.
Nghe xong lời của mẹ Lâm, thật ra Lâm Tịch cũng không quá bất ngờ, thật ra lúc nãy ở bên ngoài, cô đã đoán được chuyện này có thể là do người nhà họ Tôn làm.
Dù sao, ngoại trừ người nhà họ Tôn ra, cô thật sự nghĩ không ra còn có ai có thể hiểu rõ thân thế của nguyên thân như vậy.
Tác dụng gây mê của phẫu thuật vừa hết, cha Lâm rất nhanh đã tỉnh lại, sau khi người một nhà trò chuyện cùng cha Lâm một hồi ở trong phòng bệnh, mẹ Lâm lập tức bảo Lâm Tịch mang theo Đông Đông về nhà nghỉ ngơi, nói nơi này để bà ấy ở lại trông coi là được.
Lâm Tịch thấy tên nhóc kia quả thật có chút mệt mỏi, dù sao bệnh viện cũng có hộ lý giúp đỡ mẹ Lâm chiếu cố cha Lâm, vì thế cũng không từ chối, mang theo Đông Đông rời khỏi bệnh viện.
Sau khi hai chị em trở lại nhà họ Lâm, đúng lúc đồ ăn bên ngoài do Lâm Tịch gọi trước đó cũng đến dưới lầu, bọn họ tiện tay mang lên nhà. "Chị ơi, món trứng chị gọi cho em ăn ngon quá, còn ngon hơn so với mẹ làm." Tên nhóc kia kia vừa ăn trứng hấp, vừa khen.
Lâm Tịch cười cười, xoa xoa cái đầu nhỏ của cậu bé: "Ăn ngon thì em ăn nhiều một chút, lân sau muốn ăn thì chị lại gọi thêm cho em một chút, nhưng món ăn màu xanh lá cây này cũng phải ăn, không được kén ăn nha."
Cậu nhóc vừa nghe phải ăn cả rau, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức nhăn lại: "Chị, có thể không ăn mà, Đông Đông không thích ăn cái này.'
Lâm Tịch lại lắc đầu với cậu bé: "Không được, nếu không em sẽ không cao được đâu."
Tên nhóc kia dường như là nhớ tới cái gì, lập tức thay đổi thái độ: "Vậy không được, vậy em sẽ ăn đồ ăn, em muốn cao cao, như vậy về sau mới có thể bảo vệ chị được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận