Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 314:

Chương 314:Chương 314:
Chương 314:
Tô Kỳ nói: "Không phải cậu biết nấu cơm sao, ra ngoài ăn làm gì, hay là đến nhà cậu đi, dù sao thời gian vẫn còn kịp, cậu tùy tiện làm mấy món?”
Lục Ly Bạch hời hợt liếc anh ta một cái, vẻ mặt "Cậu đang nghĩ cái rắm gì thế".
Tô Kỳ: "..."
Thật muốn tuyệt giao với Lục Ly BạchI
Hai người tìm một nhà hàng tư nhân gần đó, là do Lục Ly Bạch đề cử, mùi vị cũng không tệ lắm.
Lúc ăn cơm, Tô Kỳ thuận miệng hỏi: "Nghe người đại diện của tôi nói, cậu muốn diễn phim truyền hình?”
Lục Ly Bạch ngoại trừ ca hát ra, trong mảng diễn xuất, anh trực tiếp bước vào lĩnh vực điện ảnh, còn truyên hình thì chưa từng thử. Diễn viên trong giới bình thường được chia thành diễn viên điện ảnh và diễn viên truyền hình, nói như thế nào nhỉ, mọi người bình thường cho rằng diễn viên điện ảnh đi diễn phim truyền hình, là tự hạ thân phận và vị trí diễn viên, cho nên diễn viên điện ảnh có chút danh tiếng trong giới, bình thường quả thật sẽ không muốn đi diễn phim truyền hình.
Chẳng qua là, Tô Kỳ là bạn tốt nhiều năm của Lục Ly Bạch, đối với tính cách của anh thì vẫn hiểu đôi chút, anh luôn luôn không quan tâm những vật ngoài thân này, cái gì mà địa vị, thân phận, trong mắt anh đêu không ngăn được một câu, chỉ cần thích là được!
Cho nên, đối với chuyện Lục Ly Bạch diễn phim truyền hình, Tô Kỳ cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Lục Ly Bạch gật đầu: "Ừ, mới nhận một bộ phim dân quốc, bất kể là chế tác hay kịch bản cũng không tệ, qua tháng hai tháng ba năm sau sẽ khởi quay.
"Còn nữa, Lâm Tịch sẽ diễn vai nữ chính.'
Nghe nói như thế, Tô Kỳ bày ra vẻ mặt Tôi biết ngay: "Cậu được đấy, động tác rất nhanh, xem ra lời lần trước tôi nói với cậu, cậu đều nghe lọt rồi."
Lục Ly Bạch không phản bác, trực tiếp thừa nhận.
Không thể phủ nhận, việc này đúng là do anh nghe theo lời đề nghị của Tô Kỳ, hoặc là nói, là lời nói của Tô Kỳ đã làm anh tỉnh táo lại.
"Được đấy, quay một bộ phim truyền hình cũng mất bốn, năm tháng, nghĩa là hai người sẽ phải tiếp xúc hàng ngày trong thời gian dài như vậy. Thế nào, có kế hoạch gì không, nói tôi nghe xem?" Tô Kỳ hỏi.
Lục Ly Bạch trả lời: "Ăn cơm của cậu đi, chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi." Tô Kỳ chậc chậc hai tiếng, biết miệng Lục Ly Bạch rất chặt cho nên anh ta cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Chẳng qua là anh ta vẫn vỗ vỗ bả vai, nói: "Vậy chúc cậu may mắn, sớm ngày ôm được mỹ nhân vê nhà."
Lục Ly Bạch khẽ nhấch khóe miệng: "Cảm ơn lời chúc của cậu."
Tô Kỳ trả lời: "Khách khí khách khí."
"Chẳng qua là hai người các cậu phải qua tháng hai tháng ba khởi động máy thì phải đến khoảng tháng sáu, tháng bảy mới quay xong, trong khoảng thời gian này nếu tôi có thời gian, tôi cũng đi đoàn làm phim của hai người thăm ban."
Lục Ly Bạch ngẩng đầu nhìn sang, thản nhiên nói: "Cậu không cân đi."
"Không phải cậu cũng đã đi thăm ban tôi sao, có qua có lại, tại sao tôi lại không được đi thăm ban cậu!"
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, hỏi: "Cậu còn muốn truyên tai tiếng với Lâm Tịch?"
Không nhắc tới việc này còn tốt, vừa nhắc tới việc này Tô Kỳ nhất thời lập tức hết chỗ nói.
"Việc này nói cho cùng không phải vẫn phải trách cậu sao, nếu không phải vì giúp cậu nhìn chăm chằm Lâm Tịch cùng Tống Phóng sao, tôi đâu có bị chụp lén nhiều lần khi quá chú ý đến Lâm Tịch trong đoàn phim!”
Cách đây vài ngày, một số paparazzi đã tung ra một đoạn video ghi lại cảnh anh nhiều lần nhìn về phía Lâm Tịch khi quay “Thịnh Kinh Phong Vân, còn nói gì mà anh thầm yêu Lâm Tịch.
May mắn lúc ấy người đại diện của anh ta ra tay nhanh, tìm tổ đạo diễn xin một số cảnh hậu trường khác, và làm công tác truyên thông theo hướng các diễn viên đoàn làm phim rất hoà hợp với nhau, lúc này mới dời sự chú ý của công chúng được. Tuy nhiên, sau chuyện này, người đại diện của anh ta lại hỏi anh ta rằng có phải anh ta thật sự có ý với Lâm Tịch hay không, Tô Kỳ thật sự cảm thấy vô cùng bức xúc, làm hại anh ta hiện tại đều hết đường chối cãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận