Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 438:

Chương 438:Chương 438:
Chương 438:
Đây gọi là thây giáo chỉ dẫn đường, t†u hành phải dựa vào bản thân.
Sau khi rời khỏi phòng Vệ Văn Kỳ, Lâm Tịch và Thẩm Nhân Nhân về phòng mình.
Thẩm Nhân Nhân thần bí nói: "Tịch Tịch, sao tôi cứ có cảm giác cô Vệ không biết bạn trai cô là ai."
Khiến cho cô ấy cả đêm cũng không dám nhắc tới tên Lục Ly Bạch, chỉ sợ nếu lỡ như Lâm Tịch không muốn nói, nếu bị cô ấy lỡ lời nói ra thì không tốt.
Lâm Tịch gật đầu: "Cô ấy không hỏi tôi."
Giống như quả thật không biết, sau khi Vệ Văn Kỳ biết cô có bạn trai, toàn bộ quá trình đều không hỏi bạn trai cô là ai, có phải là người trong giới hay không.
Mà loại cảm giác đúng mực này của cô ấy khiến Lâm Tịch cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng mà, Lâm Tịch không biết, Vệ Văn Kỳ cũng thích điểm này của cô.
Lâm Tịch từ đầu tới cuối cũng không hỏi qua tình huống của chồng và gia đình cô ấy.
Cho nên đều là tôn trọng lẫn nhau.
Sân bay thành phố B, lúc máy bay hạ cánh, thời gian trong nước là bốn giờ chiều.
Đoàn người sau khi xuống máy bay thì trực tiếp đi vào lối đi VỊP, sau khi chào tạm biệt mọi người ở lối ra, Lâm Tịch trực tiếp dựa theo định vị mà Lục Ly Bạch gửi cho đi thẳng tới nhà xe.
Lúc Lâm Tịch đi tới, Lục Ly Bạch trực tiếp từ ghế lái xuống, giúp cô chuyển hành lý, khiến tim cô đập loạn xạ, nhìn quanh quất như một tên trộm rồi vội vàng chui vào ghế phụ. Lục Ly Bạch sắp xếp hành lý xong, ngay sau đó cũng lên xe.
"Sao anh lại tự lái xe tới đây?" Lâm Tịch vẫn còn sợ hãi nói.
Ngày hôm qua khi Lục Ly Bạch nói muốn tới đón cô, cô cũng không biết là chính anh lái xe tới, nếu không cũng không dám để cho anh tới đón mình.
Lục Ly Bạch bình tĩnh trả lời: "Đón bạn gái mà không tự đến, anh còn để người khác làm thay sao?”
Nói xong, anh nghiêng người liếc mắt nhìn dây an toàn của Lâm Tịch, thấy đã cài xong, mới thắt dây an toàn của mình.
Lâm Tịch lườm anh một cái, nói: "Đừng đánh trống lảng!"
"Anh có biết vừa rồi anh xuống xe nguy hiểm thế nào không, sân bay người qua kẻ lại, nếu bị chụp được thì làm sao bây giờ?”
Lục Ly Bạch thở dài, trả lời: "Không sao, không phải anh đã đội khẩu trang và mũ sao."
Lâm Tịch không đồng ý nhìn Lục Ly Bạch, anh có hiểu lâm gì về bản thân không?
Đùa à, anh không biết mình nổi bật thế nào sao, tưởng đeo khẩu trang và mũ là không ai nhận ra chắc?
Lục Ly Bạch vội vàng giơ tay đầu hàng: "Được, lần sau anh nhất định chú ý.
Thế mới được, Linh Tịch lườm anh một cái, ánh mắt vô tình dừng lại trên môi anh, khựng lại.
Cô đột nhiên nghĩ đến những lời tối hôm qua Thẩm Nhân Nhân và Vệ Văn Kỳ đã nói, bọn họ nói rằng thừa dịp bạn trai không có chuẩn bị mà hôn lên thì chắc chắn anh sẽ bị trêu chọc.
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, đầu óc co rút, bỗng dưng nghiêng người qua hôn anh. Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, dừng lại không đến hai giây.
Lâm Tịch ngồi ở ghế lái phụ, sắc mặt ửng đỏ, như là một đứa trẻ làm sai chuyện, căn bản không dám nhìn về phía Lục Ly Bạch.
Lục Ly Bạch thì trực tiếp bị hôn bất ngờ đến mức ngẩn ra, đợi phản ứng lại thì đáy mắt hiện lên vẻ mừng như điên, nhìn chằm chằm Lâm Tịch.
Lâm Tịch né tránh tâm mắt của anh, chột dạ nói: "Mau lái xe, đừng cản đường người khác.'
Lục Ly Bạch như cười như không nhìn Lâm Tịch.
Lái xe?
Làm sao có thể, miếng ngon đưa tới miệng sao có thể bỏ qua.
Một giây sau, Lục Ly Bạch chậm rãi cởi dây an toàn trên người, sau đó, cúi người chặn môi cô. Nụ hôn này hoàn toàn khác với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước vừa rồi của Lâm Tịch.
Anh tiến quân thần tốc, ôm lấy đầu lưỡi cô, mút, liếm hôn, quấn quýt không ngừng.
Trong không gian nhỏ hẹp của xe, hơi thở hai người hoà quyện vào nhau, chiếm lấy từng giác quan của đối phương.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận