Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 333:

Chương 333:Chương 333:
Chương 333:
Ôi chao, dục vọng thắng bại của Lục Ly Bạch quả thật hết thuốc chữa rồi.
Tiếp theo đạo diễn sắp xếp quay thêm vài cảnh nữa, trạng thái của mọi người đều khá tốt, dù có vài lân NG nhưng may mắn không quá thường Xuyền.
Sau khi quay xong một cảnh, Lâm Tịch vì uống nhiều nước nên hơi mắc tiểu, cô tìm Vương Tiếu Tiếu để lấy túi xách nhỏ mang theo bên mình rồi đi thẳng đến nhà vệ sinh tạm thời của đoàn phim.
Tuy nói là nhà vệ sinh tạm thời xây dựng, nhưng cái nên có đều có cả, điều kiện vệ sinh cũng không tệ lắm, Lâm Tịch mang theo túi xách nhỏ của mình, chính là sợ trong này không có giấy vệ sinh, phòng ngừa vạn nhất thôi.
Cô mới vừa đi vào, trong một gian phòng vệ sinh đã có người đột nhiên hô lên với bên ngoài
"Cuối cùng cô cũng đến, sao lâu thế? Mau đưa băng vệ sinh cho tôi.'
Lâm Tịch sửng sốt, là giọng nói của Diệp Hiểu.
Cô quay đâu nhìn quanh một lượt, trong phòng vệ sinh này hình như chỉ có mình cô, xem ra Diệp Hiểu cho rằng người tới là trợ lý của cô ta.
"Cô lảm nhảm cái gì vậy, tôi ngồi đến tê cả chân rồi!" Giọng Diệp Hiểu rõ ràng bực bội không ít.
Lâm Tịch suy nghĩ một chút, cũng không nói gì, lục túi xách nhỏ, đúng lúc tìm được một miếng băng vệ sinh, cho nên cô đưa qua khe dưới buồng vệ sinh.
Diệp Hiểu nhận băng vệ sinh xong, lại nói: "Tôi hết giấy vệ sinh rồi, cô còn giấy không?”
Lâm Tịch nghĩ người tốt làm đến cùng đi, vì thế lại lấy ra một bao khăn giấy từ trong túi nhỏ, cô rút ra hai tờ rồi đưa phần còn lại cho cô ấy.
Sau đó, cô cũng không để ý Diệp Hiểu nữa, tự mở cửa một buồng vệ sinh khác và bước vào
Chờ đến khi Lâm Tịch lại đi ra, Diệp Hiểu vẫn chưa xong, nhưng cô không muốn chạm mặt đối phương trong tình huống này, nên sau khi rửa tay xong thì cô lập tức rời đi.
Coi như làm việc thiện hàng ngày, giúp người mà không cần để lại tên.
Lại nói tiếp người tên Diệp Hiểu này, Lâm Tịch và cô ta thực ra không có mâu thuẫn gì.
Đối phương ở đoàn làm phim cũng chỉ là không để ý tới cô, lúc hai người diễn chung cũng không cố ý làm khó, điều này đối với Lâm Tịch mà nói là đủ rồi, dù sao cô tới nơi này là để làm việc, không phải để kết bạn. Chỉ là Lâm Tịch không biết, vừa khi cô rời khỏi nhà vệ sinh, trợ lý của Diệp Hiểu liền bước vào.
Nhìn Diệp Hiểu đang đứng trước bồn rửa tay, trợ lý có chút mơ hồ: "Chị Hiểu, sao chị lại ra ngoài?"
Diệp Hiểu khó hiểu nhìn cô ta một cái: "Nếu không thì sao, tôi ở trong đó làm gì.'
"Đúng rồi, tôi vừa mới nói chuyện với cô mà sao cô không để ý đến tôi, đưa băng vệ sinh cho tôi xong cô đi đâu vậy?
Trợ lý "A' một tiếng, vẻ mặt mờ mi: "Em đâu có đưa băng vệ sinh cho chị, em vừa định nói với chị chờ thêm một lát, ở đoàn làm phim không mượn được, cho nên em đã tìm người khác mua giúp rồi."
Diệp Hiểu nhíu mày: "Vậy người vừa mới đưa băng vệ sinh cho tôi là ai2”
Trợ lý dường như là đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "Có phải là Lâm Tịch hay không, lúc em vừa mới tiến vào thì đã nhìn thấy cô ấy rời đi từ hướng nhà vệ sinh...
Mặc dù là ngày đầu tiên khởi công, nhưng đạo diễn Trịnh nổi tiếng là người cuồng đuổi kịp tiến độ trong giới giải trí, cho nên đêm đó đoàn làm phim bọn họ đã sắp xếp cảnh quay đêm.
Chẳng qua là cũng may không phải cảnh đêm khuya, quay đến khoảng chín giờ mười là có thể kết thúc công việc.
Lúc ăn cơm tối, Nghiêm Thừa Kiệt không cho Lâm Tịch ăn cơm hộp của đoàn làm phim nữa, mà bảo Vương Tiếu Tiếu chuẩn bị salad rau dưa cho cô.
Lâm Tịch ăn rau thì không vô, nhìn cơm tối của Lục Ly Bạch không khá hơn cô bao nhiêu, ngoại trừ có thêm phần thịt bò luộc, những thứ khác cũng là một đống rau, nhất thời tâm lý của cô cảm thấy cân bằng hơn không ít.
ebookshop.vn - Ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận