Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 428:

Chương 428:Chương 428:
Chương 428:
Nghiêm Thừa Kiệt tức giận nói: “Còn có thể xử lý như thế nào, trực tiếp công khai tình yêu đi, như vậy cũng bớt lol"
Lâm Tịch "A' một tiếng, đột nhiên có chút mơ hồ.
Nghiêm Thừa Kiệt: “A cái gì mà a, em thật đúng là muốn công khai tình yêu, không cần sự nghiệp nữa saol"
Lâm Tịch vội vàng lắc đầu: "Không, em không muốn công khai."
Sự nghiệp có muốn hay không trước không nói tới, cô và Lục Ly Bạch vê sau sẽ đi tới bước nào còn chưa nói trước được, nếu lỡ như đến lúc đó lại chia tay thì công khai cũng không có ý nghĩa gì.
Thấy thái độ này của cô, Nghiêm Thừa Kiệt cho rằng Lâm Tịch vì sự nghiệp của mình mà suy nghĩ, sự tức giận mới dịu đi một chút.
"Được rồi, việc này anh đã biết rồi, em cứ quay chương trình bình thường là được, coi như không có chuyện gì xảy ra là được. Còn dây chuyên thì sau này đừng đeo nữa, cũng đừng nói gì với tổ làm chương trình, nói không chừng lúc phát sóng không ai phát hiện ra đâu. Nghiêm Thừa Kiệt nói.
Lâm Tịch suy nghĩ một chút: Vậy nếu bị phát hiện thì sao?"
Nghiêm Thừa Kiệt: "Dựa theo thời gian phát sóng chương trình giải trí này, anh đoán vừa vặn có thể bắt kịp thời kỳ tuyên truyền của, khi đó có thể hướng tới việc tạo scandal cặp đôi.'
Được rồi, em đừng lo lắng, anh sẽ bàn với Tiền Tiến để đưa ra kế hoạch cụ thể."
Nghe vậy, Lâm Tịch mới yên tâm hơn.
Sau khi cô cúp điện thoại, suy nghĩ một chút, lại gửi tin nhắn wechat cho Lục Ly Bạch, đại khái kể lại chuyện này để anh chuẩn bị tinh thần.
Nhưng tin nhắn vừa gửi đi, Lục Ly Bạch đã gọi lại ngay.
Lâm Tịch vốn cho rằng anh khẳng định cũng rất kinh ngạc về chuyện dây chuyên kia, nhưng ai ngờ sau khi điện thoại được kết nối, Lục Ly Bạch không hỏi chuyện dây chuyền kia, ngược lại câu nói đầu tiên chính là: rằng anh cũng sẽ ngạc nhiên vê chuyện dây chuyền này, nhưng khi điện thoại kết nối, câu đầu tiên của Lục Ly Bạch lại là: "Anh Nghiêm mắng em à?”
Lâm Tịch sửng sốt, một giây sau, cô cũng không hiểu vì lý do gì, cô đột nhiên cảm thấy tủi thân: "Ừ, mắng ghê lắm!"
Lục Ly Bạch nhíu mày,Không sao, em đừng nghĩ nhiều, lát nữa anh sẽ nói chuyện với anh ấy."
"Hả, anh tìm anh ấy nói cái gì?" Lâm Tịch có chút mơ hô. Lục Ly Bạch đương nhiên trả lời: "Nói với anh ấy, không được mắng em."
Lâm Tịch nhất thời có chút dở khóc dở cười, điêu này làm cho cô giống như học sinh tiểu học bị giáo viên mắng rồi về nhà tìm phụ huynh làm chỗ dựa vậy.
"Không cần, thật ra anh Nghiêm cũng không mắng em, anh ấy chỉ nhắc tới hai câu, anh cũng không phải không biết, bình thường anh ấy cũng nhắc tới em."
Lục Ly Bạch suy nghĩ một chút, trả lời: "Được, vậy lân sau còn có chuyện như vậy, em cứ nói với anh, anh sẽ để Tiên Tiến xử lý."
"Như vậy, em cũng không bị anh Nghiêm càu nhàu nữa."
Lâm Tịch không khỏi bật cười, thật đúng là coi cô như trẻ con sao.
Vì đã nói chuyện điện thoại rồi, cả hai không vội cúp máy, tiếp tục trò chuyện thêm một lát.
Lâm Tịch kể về những nơi họ đã đi và những món ngon họ đã ăn trong ngày, Lục Ly Bạch cũng kể về lịch trình của mình. Cả hai đều nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng còn hỏi thêm vài câu.
Thực ra, đây là cách mà Lâm Tịch và Lục Ly Bạch luôn duy trì quan hệ, dù ở bên nhau hay ở xa, họ luôn có nhiều chuyện để nói.
Ngay khi hai người đang trò chuyện vui vẻ, trên lâu đột nhiên truyên đến một trận tiếng cãi vã.
Nghe thì hình như là giọng nói của Vu Diệu Hân và Dư Manh Manh.
Lâm Tịch nhíu mày, nói: Lục Ly Bạch, em cúp máy trước nhé, hình như bọn họ cãi nhau trên lầu, em phải đi lên xem sao.
Lục Ly Bạch trả lời: "Được, em cẩn thận, đừng để bị ức hiếp, có gì cứ gọi cho anh."
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Tịch vội vàng đi lên lầu. Quả nhiên, cô nhìn thấy những người khác đang chạy tới trước cửa phòng của Vu Diệu Hân và Dư Manh Manh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận