Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 463:

Chương 463:Chương 463:
Chương 463:
Lục Ly Bạch gật đầu: "... Được."
Lâm Tịch nhìn anh như vậy, cũng không đùa nữa, quay người lấy ra một túi quà khác từ sau ghế sofa.
"Được rồi, không đùa nữa, đây mới là quà sinh nhật của anh."
Hai mắt Lục Ly Bạch sáng lên: "Còn có quà nữa à?”
Sau đó, anh quay đầu nhìn về phía cà vạt bên cạnh: “Vậy những thứ này là?”
Lâm Tịch trực tiếp "bán đứng" Tiền Tiến, đáp: "Đây không phải em mua, là anh Tiền chuẩn bị, nói là lấy danh nghĩa của em tặng anh, để anh không phải lúc nào cũng đeo chiếc cà vạt em tặng."
Lúc trước sinh nhật Lâm Tịch, Lục Ly Bạch không phải đã tặng một bộ trang sức phỉ thúy cho cô nhưng lại bị cô trả lại sao, sau đó anh lại tặng thêm cho cô một cái vòng tay. Lần này khi chọn quà, Lâm Tịch thấy cửa hàng có một mẫu đồng hồ nam, nói rằng chiếc vòng tay là hàng đôi.
Ngay từ đầu Lâm Tịch còn không hiểu vì sao lắc tay cùng đồng hồ đeo tay lại là kiểu tình nhân, nhưng khi cô nhìn thấy thiết kế của chiếc đồng hồ kia mới hiểu được, vì sao chúng nó là kiểu tình nhân.
Vì vậy, khi Lục Ly Bạch nhìn thấy chiếc đồng hồ lần đầu, anh cũng lập tức liên tưởng đến chiếc vòng tay đã tặng cho Lâm Tịch trước đó.
"Chiếc đồng hồ này là hàng đôi với chiếc vòng tay anh đã tặng em trước đó?"
Lâm Tịch gật đầu: "Đúng vậy, sản phẩm mới của nhà họ, thích không?”
Lục Ly Bạch: “Thích.
Đâu chỉ là thích, món quà này quả thực đã chạm đến tâm khảm của Lục Ly Bạch, anh không nói hai lời đã đeo trên tay.
Lâm Tịch thấy anh thích quà mình tặng, tự nhiên cũng rất vui vẻ.
Vì thế, cô kéo tay áo tay phải lên, lộ ra chiếc vòng tay Lục Ly Bạch tặng cô.
Hai người giống như kẻ ngốc, đặt vòng tay và đông hồ sát nhau, cười ngốc nghếch.
Sau khi tặng quà xong, hai người cùng nhau ăn bánh kem.
Rồi họ ôm nhau ngồi trên ghế sofa trò chuyện.
Trong hai ngày này, vì bận quay phim nên Lâm Tịch ngủ không đủ giấc, vừa nói chuyện vừa ngáp liên tục.
Lục Ly Bạch nhìn Lâm Tịch rồi nói: "Thời gian cũng không còn sớm nữa, em đã ngồi xe lâu rôi, cũng mệt rồi, hay là đi nghỉ trước đi."
Lâm Tịch suy nghĩ một lát rôi gật đầu đồng ý. Dù sao cô cũng đã xin nghỉ hai ngày, ngày mai cũng không cần gấp gáp trở vê, có rất nhiều thời gian.
Hai người đứng dậy khỏi ghế sofa, Lục Ly Bạch bước tới giúp Lâm Tịch đẩy vali: "Thẻ phòng của em đâu, em ở phòng nào, để anh đưa em qua."
Lâm Tịch dừng lại: "Tiếu Tiếu không đưa thẻ phòng cho em, để em gọi điện thoại bảo cô ấy đưa tới đây."
Lục Ly Bạch gật đầu, cô cầm di động gọi cho Tiếu Tiếu.
Nhưng bên kia không biết nói cái gì, chờ Lâm Tịch cúp điện thoại, khuôn mặt cô trông rất ngạc nhiên.
Lục Ly Bạch khó hiểu hỏi: "Sao vậy?"
Lâm Tịch chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nhìn vê phía Lục Ly Bạch.
'Bọn họ nói là chưa đặt phòng cho em.
Trước khi đến, Lâm Tịch đã nghĩ đến mọi tình huống có thể xảy ra, cô cũng biết dù cẩn thận đến đâu cũng khó tránh khỏi sai sót, nhưng không ngờ sai sót lại nằm ở chuyện này!
Từ sau khi có trợ lý và nhân viên công tác bên cạnh, Lâm Tịch chưa bao giờ quan tâm đến việc đặt phòng.
Cho nên, lần này cô cũng theo bản năng cho rằng bọn họ sẽ đặt phòng trước cho mình, bỏ qua điều này cũng là chuyện có thể hiểu được.
Về phần Tiếu Tiếu và Lý Huy tại sao lại sơ suất, hai người nói rằng cô không nhắc tới, bọn họ liên cho rằng cô muốn ở cùng Lục Ly Bạch.
Cái này... hình như cũng có chút đạo lý.
Ngẫm lại cũng đúng, cô và Lục Ly Bạch yêu đương cũng sắp ba tháng rồi, có lẽ người ngoài nhìn vào, chuyện nên xảy ra phỏng chừng đã sớm xảy ra rồi.
Nhưng trời đất chứng giám, hiện tại họ chỉ dừng lại ở mức ôm ấp và hôn nhau thôi, chưa đến mức tiến xa hơn.
Hai người hai mặt nhìn nhau vài giây, sau đó Lâm Tịch ho khan một tiếng, nói: "Cái kia, Tiếu Tiếu đi lễ tân thuê phòng đi, chúng ta chờ một chút đã nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận