Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 65:

Chương 65:Chương 65:
Chương 65:
Đồng thời, thân tượng duy nhất trong làng giải trí dám công khai lập quy củ cho fan, tuyệt đối không lo lắng sẽ vì vậy mà mất fan.
Về phần tại sao anh dám nói dám làm như vậy, tổng kết một câu, chính là có sức mạnh!
Bảy năm trước anh ra mắt bằng một album do chính mình phổ nhạc và viết lời, vừa ra mắt đã trở nên nổi tiếng.
Sau đó liên tục năm năm, mỗi năm một album, hơn nữa mỗi album đều bùng nổ, mỗi năm đều ôm đồm các giải thưởng có giá trị và uy tín rất cao.
Ngoại trừ phương diện âm nhạc, điện ảnh và truyên hình cũng đạt được thành tích nhất định, hai năm trước đã bắt đầu bước chân vào giới điện ảnh, tác phẩm đầu tiên đã đạt được giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất, thành tích nổi bật.
Đương nhiên, sức mạnh anh có không chỉ bắt nguồn từ bản thân Lục Ly Bạch ưu tú, còn có gia thế hiển hách của anh.
Tuy rằng Lục Ly Bạch chưa bao giờ công khai tiết lộ qua bối cảnh trong nhà mình, nhưng vẫn bị người ngoài bới ra một ít, nghe nói anh xuất thân từ Lục gia của thành phố B, chính là gia tộc mà trên cả chính và thương trường đều có người, có tiền có quyền, hào môn chân chính.
Đọc đến đây, Lâm Tịch nhịn không được chậc chậc hai tiếng, này quả thực chính là nếu như lăn lộn không được trong giới thì chỉ cân về nhà kế thừa gia nghiệp là ấm no cả đời.
Bên này, Chử Vưu lại tán phét với Lâm Tịch một hồi, cuối cùng cũng nói đến vấn đề chính.
"Nghiêm túc đấy, Lục Ly Bạch trong giới giải trí quá chói mắt, nói thế nào nhỉ, lúc cậu ghi hình phải chú ý một chút, nếu không sẽ rất dễ bị bôi nhọ." Chử Vưu nói.
Lâm Tịch cả kinh, tay câm di động bất giác run lên.
Cô rốt cuộc cũng biết, từ sau khi nhìn thấy vị khách mời nam cuối cùng là Lục Ly Bạch cô đã quên cái gì.
Xong rồi, ghép CP với đỉnh lưu ở chương trình giải trí yêu đương, vậy chẳng phải có nghĩa là cô trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, phải bị cư dân mạng và fan của Lục Ly Bạch bôi nhọ sao?!
Cũng không phải sợ bị bôi nhọ như vậy, chủ yếu là do trước đó nguyên thân bị chị họ cô tính kế ký cái hợp đồng gì mà bên trong có nói nếu như hình tượng của người phát ngôn bị tổn hại, do các lý do bất khả kháng công ty sẽ không can thiệp. Nếu là như thế, vậy cô chẳng phải là lại sắp lâm vào kịch bản nữ phụ bia đỡ đạn chết thảm một vòng tuần hoàn rồi?
Lâm Tịch nghẹn xúc động muốn mắng người, gấp gáp bò từ trên giường dậy, nhấc chân muốn đi về hướng vali hành lý trong phòng.
Chỉ là cô mới đi được hai bước, cửa phòng đột nhiên bị người nào đó gõ vang từ bên ngoài.
"Cô Lâm, cô có ở trong phòng không?”
Lâm Tịch sửng sốt, giọng nói này cô biết, là cô trợ lý của tổ đạo diễn.
"Tôi ở đây, cửa không khóa, trực tiếp vào đi. Lâm Tịch nói.
Dứt lời, cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, trợ lý đạo diễn đứng ở cửa, vẻ mặt ân cần cười ấm áp.
"Cô Lâm, cô thu dọn xong chưa, sắp ăn cơm trưa rồi." Lâm Tịch có chút kinh ngạc: 'Sớm vậy sao?"
Trợ lý trả lời: "Không còn sớm nữa, cũng sắp mười hai giờ rồi, những khách mời khác đều đã đến."
Lâm Tịch vừa nghe lời này cũng không tiện lại lê mê, cô nhìn hành lý gân ngay trước mắt, nhấc chân đi ra khỏi phòng.
Quên đi, quay lại xem sao.
Chỉ là khi hai người đi tới sân trước, cô bé trợ lý đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt khó xử nhìn vê phía Lâm Tịch.
Lâm Tịch khó hiểu hỏi: "Sao vậy?”
Trợ lý nhỏ gãi đầu, muốn nói lại thôi: "Cô Lâm, cô lên lầu hai gọi thây Lục một chút đi, anh ấy còn chưa xuống."
Thần kinh Lâm Tịch căng thẳng: "Sao cô không đi?”
Trợ lý nhỏ vâng dạ nói: "Camera trong phòng thầy Lục tắt rồi, tôi không biết thây ấy có nghỉ ngơi hay không, tôi không dám."
"Vậy tôi dám sao?" Lâm Tịch tức giận đến nỗi lạc giọng.
Cô trợ lý: "Nhưng cô là CP của thây Lục, đáng lẽ cô nên gọi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận