Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 977: Rủi ro lớn hơn lợi nhuận

Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt trong sáng lạnh lẽo của nữ tử họ Lạc chuyển đi, nhìn về phía hoàng hôn nơi chân trời:
“Rủi ro lớn hơn lợi nhuận”
Thái Sử Nhiên trầm mặc trong giây lắt, hạ giọng nói:
“Lạc tiên tử, bây giờ chúng ta còn ở chỗ tối, Hứa Trường Thiên chỉ vẻn vẹn cảm giác được có người dò xét đối với hắn, đại khái không suy tính ra được chúng ta tới từ phương nào”
“Hơn nữa, không có thông tin viên tinh, trong khoảng thời gian ngắn thì bọn họ không có khả năng triệu tập càng nhiều cường giả tới cứu viện. Chỉ cần chúng ta có thể giết chết Hứa Trường Thiên trước khi tiếp viện đến là được”.
Nữ tử họ Lạc liếc hắn một cái, không hề động đậy.
“Đều giống như nhau”.
Nàng không muốn dính vào vũng nước đục này.
Cao tầng Tướng quốc phủ cũng không phải dạng người lợn gà, nhất là tên Lâu Cơ kia, người khống chế cả một cơ quan tình báo khổng lồ.
Trong quá khứ dài đằng đẵng, nàng đã từng giao tiếp qua với nữ nhân tâm địa rắn rết kia.
Cũng bởi vì vậy, nàng rất rõ ràng, nếu hữu tâm tính vô tâm thì còn có cơ hội, bây giờ thế mà lại biến thành hữu tâm tính hữu tâm, tất nhiên nữ nhân kia sẽ sớm làm ra một vài bố trí.
Nghe được lời nói kiên quyết của đối phương, Thái Sử Nhiên trầm mặc một lát, đột nhiên hỏi:
“Lạc tiên tử, xin hỏi ngươi đã nghe nói qua về Tĩnh Tuyết Lam hay chưa?”
“...”
Vừa dứt lời.
Thần sắc hiên ngang không sợ hãi của nữ tử họ Lạc lộ ra vẻ trì trệ mãnh liệt.
Chậm rãi quay đầu nhìn lại, trong giọng nói của nữ tử họ Lạc dường như có thêm vài phần xúc cảm.
“Tĩnh Tuyết Lam? ?”
“Con gái của Tĩnh Đình Hi.”
Thái Sử Nhiên nhìn thấy thần sắc của đối phương, gằn từng chữ.
Trong lúc lơ đãng, Các chủ từng nói với hắn về quá khứ của trưởng thôn Táng thôn Tĩnh Đình Hi cùng với người họ Lạc trước mắt này.
Mặc dù chỉ ít ỏi vài câu, nhưng hôm nay nhận ra quả nhiên là Các chủ có thâm ý.
Hơn nữa nhìn vào thần sắc của nữ tử họ Lạc này, biết đây chắc chắn là chuyện không muốn cho người khác biết.
Thậm chí.
Tĩnh Tuyết Lam chính là nữ nhi do nữ tử trước mắt cùng với với Tĩnh Đình Hi sinh ra cũng không biết chừng.
Trong lòng khẽ động, Thái Sử Nhiên thản nhiên nói tiếp:
“Tĩnh Đình Hi gửi con gái của hắn cho một người bạn tốt ở bắc cảnh nuôi nấng, mà tông môn kia, không lâu trước đó đã bị Hắc Lân quân của Tướng quốc phủ tiêu diệt”
“...”
Sau một lúc lâu, nữ tử họ Lạc mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, giọng nói có vài phần run rẩy:
“Vậy cô ấy còn sống?”
“Việc này lại là không biết”
Thái Sử Nhiên lắc đầu, ngay lập tức chuyển đề tài: “Thế nhưng rất có khả năng là còn sống, hơn nữa nếu còn sống, vậy thì nhất định Tĩnh Tuyết Lam sẽ bị Lâu Cơ mang theo bên người”.
Khí tức quanh thân nữ tử họ Lạc rung động, hít sâu một hơi, đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch, phun ra hai chữ:
“Nguyên nhân?”
“Đối với Tướng quốc phủ và Lâu Cơ mà nói, con gái của Tĩnh Đình Hi sống còn có tác dụng hơn là chết. Mặc dù Tĩnh Đình Hi chết, nhưng mạng lưới quan hệ của hắn khi còn sống vẫn còn ở đó”
“Như vậy à”
“Cho nên, Lạc tiên tử...”. Ánh mắt Thái Sử Nhiên lấp lóe.
Nữ tử họ Lạc khẽ thở dài một hơi, ánh mắt có phần phức tạp, nhưng trả lời rất dứt khoát:
“Việc này ta sẽ hỗ trợ, nhưng điều kiện tiên quyết là trong lúc chém giết phải toàn lực đảo bảo an toàn cho Tĩnh Tuyết Lam”.
“Tất nhiên”
Thái Sử Nhiên mỉm cười, ánh mắt quét qua một vòng tất cả những người ở đây, cao giọng nói:
“Chư vị, ta biết trong lòng các ngươi có thể ít nhiều cũng sẽ sợ hãi Tướng quốc phủ kia, nhưng đây là cơ hội cuối cùng để chúng ta tiêu diệt đại kiếp nạn, cho nên nhất quyết không thể buông tha”
Hành động ám sát lại bị Thái Sử Nhiên đánh nhịp một lần nữa, mà còn lại chính là việc sẽ thực hiện như thế nào.
Lão giả lưng còn gõ mạnh quải trượng trong tay, ho nhẹ một tiếng, cười nói:
“Thái Sử tôn giả nói rất đúng, chỉ là không biết chúng ta nên hành động như thế nào cho chu đáo?”
Chu mập mạp thấy không thể tránh khỏi, đành than nhẹ một tiếng, rất nhanh đã thay đổi tâm tính, hạ giọng hỏi:
“Thái Sử huynh, không biết hôm nay Hứa Trường Thiên cách chúng ta mấy ngày đi đường?”
“Ba ngày...”. Thái Sử Nhiên nâng Linh Thiên Nghi ở trong bàn tay lên rồi nhìn thoáng qua, hạ giọng trả lời: “Hiện giờ bọn họ đang ở phụ cận Bình Tây Lăng, đang chạy về hướng Đế kinh”.
Đôi mắt ti hí của Chu mập mạp lộ ra vẻ âm trầm:
“Trong tình huống biết được có người đang theo dõi, tất nhiên đám người Hứa Trường Thiên sẽ mau chóng tìm một thành trì để đặt chân. Thứ nhất có thể lợi dụng thông tin viên tinh ở trong thành để liên hệ với Đế kinh, thứ hai có thể lợi dụng trận pháp của thành trì để cố thủ chờ viện trợ”.
“Cho nên, tốt nhất là chúng ta phải hạ thủ trước khi bọn họ vào thành”
“Không kịp rồi”
Trong đôi mắt của lão giả lưng còng kia toát ra vẻ suy tư: “Phụ cận Bình Tây Lăng có vài tòa thành nhỏ, thế nhưng thành trì có được thông tin viên tinh chỉ có mỗi huyện Huệ Châu, bằng vào tốc độ của Lâu Cơ thì chỉ sợ một ngày là có thể đến”.
“Nói cách khác, chúng ta phải xuống tay ở trong thành?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận