Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 658 - Sao nhìn chằm chằm bản cung như thế?




Nguyên khí huyết sắc lượn lờ quanh thân Hứa Nguyên, lúc cùng với hai nữ tử bay tới chỗ lối vào đường hành lang hắn nói khẽ:
"Bây giờ ta còn chưa thích ứng và nắm giữ toàn bộ
năng lực dị quỷ cao giai, nhưng những đống huyết nhục này nếu không đốt đi, bọn
chúng sẽ lần nữa trở thành thức ăn cho huyết sào."
Dứt lời, hỏa cầu huyết sắc từ trong lòng bàn tay Hứa Nguyên rơi xuống. lúc hỏa cầu hạ xuống chiếu sáng chung quanh, nháy mắt rơi vào huyết trì, thoáng chốc như đổ dầu hỏa nhanh chóng khuếch tán ra, toàn bộ động rộng rãi hình tròn bị ánh lửa chiếu sáng trong suốt.
Thiêu đốt ao huyết nhục, ánh lửa huyết sắc chiếu vào vết kiếm bên trên trên vách đá, toàn bộ động rộng rãi rực lửa giống như địa ngục.
Trong im ắng, một cỗ mùi thịt quỷ dị từ phía dưới truyền vào chóp mũi.
Hứa Nguyên thấy thế nhéo nhéo mũi, có chút nhớ nhung món ăn, nhưng chợt trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu hơi buồn nôn ngoái nhìn nói:
"Đi thôi, ao huyết nhục phía dưới nướng lên thế mà còn có một loại mùi thơm như vậy."
"Mùi thơm?"
Lý Thanh Diễm nghe vậy con ngươi co rụt lại, nghiêng gò má qua nhìn về phía Hứa Nguyên, bên trong đôi mắt đẹp mang theo một tia kinh ngạc:
"Cái gì mùi thơm?"
"Công tử."
Bạch Mộ Hi thận trọng thử dò xét nói:
"Cái mùi này, không phải rất thúi a?"
"."
Không khí giữa ba người bỗng nhiên ngưng kết.
Trong chớp mắt, Lý Thanh Diễm nắm chặt nắm đấm, gọn gàng linh hoạt xoay người, áo bào đỏ bay múa ném ngọc bội Huyết Thần thạch cho Bạch Mộ Hi, lạnh giọng nói:
"Đừng nói nhiều nữa, bây giờ chúng ta trực tiếp lập tức đi tìm huyết sào."
Dứt lời nàng trực tiếp xoay người rời đi.
Bạch Mộ Hi vụng trộm nhìn thoáng qua Hứa Nguyên vẫn đứng tại chỗ một chút:
"Công tử?"
Hứa Nguyên thu liễm bất an trong lòng, ngoái nhìn cười nói:
"Thế nào?"
Một đôi mắt sáng của Bạch Mộ Hi vụt sáng hai lần:
"Ngài không sao chứ?"
"Ta có thể có chuyện gì chứ?"
Hứa Nguyên cũng xoay người qua, ngữ khí vẫn nhàn tản như thường ngày:
"Đừng lo lắng, bản công tử nắm chắc tâm lý."
"Ngươi có công phu an ủi nàng không bằng đặt ý nghĩ ở trên việc tìm ra huyết sào."
Thanh tuyến lạnh lùng như băng của Lý Thanh Diễm từ chỗ sâu đường hành lang truyền đến:
"Dị quỷ chủ soái của ta, tới dẫn đường!"
Hứa Nguyên nghe vậy vỗ vỗ đầu tiểu Bạch, đạp chân xuống phi tốc đuổi theo phía Lý Thanh Diễm.
Ba người dọc theo đường hành lang phi nhanh tới.
Lần này không còn là Bạch Mộ Hi dẫn đường, người kéo chân sau làm giảm tốc độ cũng không còn là Hứa Nguyên.
Hai bên đường hành lang đen nhánh nhanh chóng lùi lại, một bên vừa đi đường, Hứa Nguyên một bên vừa nhìn bên mặt hoàn mỹ của Lý Thanh Diễm bên cạnh.
Sau khi từ chỗ động rộng rãi kia ra ngoài, công chúa quấn ngực này vẫn lạnh mặt, không nói lời nào.
Trên đường có một vài đê giai dị quỷ vốn dĩ không có chút tác dụng cũng trực tiếp bị nàng giống như phát tiết dùng một hỏa đao chặt thành tro tàn.
Nàng đây coi như là đang lo lắng cho hắn?
Hiệu ứng cầu treo thật sự không lừa ta, nữ nhân đều dính chiêu này.
Hơn nữa sớm chiều ở chung được non nửa năm, đừng nói là tịnh nam tuấn nữ, xem như con chó cũng hẳn là sẽ có cảm giác.
A…. Nữ nhân.
Trong lòng suy nghĩ những chuyện như có như không này, Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm thấy tính cách nhàn tản này của chính mình thật sự có chút vấn đề.
Cũng đã chết rồi, a không, cũng đã thành dị quỷ rồi thế mà còn có tâm tư nghĩ những chuyện này.
Đây coi như là làm quỷ cũng phong lưu sao? Ý trên mặt chữ.
"Trên mặt bản cung có hoa sao, nhìn chằm chằm vào bản cung như thế."
"."
Hứa Nguyên hoàn hồn, quanh thân bao khỏa nguyên khí huyết sắc khiến hắn vượt không gian mà đi, cười trả lời:
"Không có hoa nhưng đẹp mắt, cho nên bản công tử muốn thừa dịp trước khi dị quỷ hóa lại nhìn nhiều thêm vài lần."
"."
Lý Thanh Diễm trầm mặc một chút thở dài, thấp giọng nói:
"Ngươi thật đúng là…. Hô, bản cung hiện tại không muốn nói những chuyện này với ngươi, huyết sào tìm được chưa?"
"Hiện tại chúng ta ngay cả thảm vi khuẩn bao trùm đường hành lang cũng không có đây, muốn tìm chỗ huyết sào kia còn sớm lắm."
Hứa Nguyên lắc đầu thấp giọng cười nói:
"Thanh Diễm, thân thể của ta đã thành dị quỷ, vậy dĩ nhiên sẽ xuất hiện cảm giác khác biệt nhất định so với nhân loại, hiện tại thời gian của chúng ta hẳn là còn rất dư dả, ngươi cũng đừng quá gấp."
Lý Thanh Diễm lạnh giọng trả lời:
"Nhàn tản như thế, nếu ngươi là binh sĩ của bản cung, bản cung sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là địa ngục."
"Đáng tiếc, hiện tại ta là chủ soái của ngươi."
"Về quân doanh bản cung sẽ từ từ thao luyện tính tình nhàn tản này của ngươi."
"Vậy ngươi đây chính là ép buộc hai ta ở riêng."
Nói xong, Hứa Nguyên cúi đầu nghĩ nếu thân thể mình sung doanh, quyết định lái chủ đề khác cười nói:
"Hiện tại ta cuối cùng cũng biết vạn năm trước vì sao dị quỷ có thể tứ ngược nhất thời như vậy, thứ ma tinh này có thể truyền thừa phần lớn lực lượng dị quỷ cao giai cho dị quỷ khác, lại thêm thân thể có tính bất tử, vạn năm trước những tiền bối kia có thể chống đỡ được dị quỷ xâm lấn thậm chí trái lại diệt nó đến không còn.”
"Nhân tộc thời điểm đó thật là thời đại đặc sắc tuyệt diễm."
"."
Lý Thanh Diễm không để ý tới hắn, yên lặng tăng nhanh tốc độ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận