Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1025: Tất nhiên sẽ hiểu

Tử chí dâng lên, Thái Sử Nhiên hơi nắm chặt bàn tay, Đạo Vực bao trùm trăm trượng quanh mình bắt đầu sôi trào mãnh liệt, một sợi cương phong màu xanh xoay tròn xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.
Ở trên cao nhìn xuống, quan sát thuật pháp mà Thái Sử Nhiên ngưng tụ ra trong tay, Lâu Cơ lần đầu tiên mở miệng, thanh tuyến thanh lãnh vang lên trong mảnh không gian bị mê vụ bao phủ này:
"Ta rất hiếu kì, đến tột cùng là vì cái gì khiến cho các ngươi không tiếc đại giới như thế đến đây để ám sát Trường Thiên"
Nghe thấy lời ấy, Thái Sử Nhiên nhẹ nhàng cười, trả lời đơn giản sáng tỏ:
"Vì nhân tộc.
"Nhân tộc?"
Lâu Cơ thì thầm một tiếng, khóe môi nhuốm máu yêu mị khơi gợi lên một cái tiếu dung mỉa mai:
"Không nghĩ tới Trường Thiên lại có thể uy hiếp được cả Nhân tộc, lời giải thích này, bản tọa cũng không hài lòng. Nếu ngươi còn giữ thủ đoạn gì, hiện tại liền dùng đến đi, nếu không chỉ sợ ngươi không thực hiện được hứa hẹn của ngươi đối với nữ nhân kia" Nghe nói như thế, Thái Sử Nhiên nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí "Không nhọc các hạ hao tâm tổn trí, việc này ta tất nhiên sẽ hiểu"
"Thật sao?"
Lâu Cơ lạnh nhạt nói nhỏ một câu, sau đó liền không nói tiếp, đầu ngón tay thon dài của nàng liền nhẹ nhàng vung vẩy về phía Thái Sử Nhiên, mà theo động tác này của nàng, tiểu xà màu xanh lá vốn dĩ quanh quẩn trên đầu ngón tay nàng lập tức hóa thành một sợi tàn ảnh lao nhanh đến phía đối phương!
Tiểu xà màu xanh lá vạch phá hư không, trong nháy mắt phóng đi trăm trượng, những nơi lướt qua đều phát ra một trận thanh âm tư tư ăn mòn.
Mà chi tiết này cũng lập tức bị Thái Sử Nhiên bắt được, trong nháy mắt làm ra ứng đối, bên trong Đạo Vực tức thời nổi lên cương phong bốn phía, tiếng xé gió như lưỡi đao ngưng tụ trên đầu tiểu xà xanh biếc kia.
Trong chớp mắt khi cả hai tiếp xúc, Thái Sử Nhiên đoán rằng oanh minh sẽ không truyền đến.Tiểu xà xanh biếc tản ra uy áp kinh khủng vậy mà không có chút năng lực chống cự nào bị phong lam do Đạo Vực của hắn ngưng tụ xé thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng đáng tiếc, đạo thuật pháp này của Lâu Cơ vẫn chưa kết thúc.
Bị gió lướt qua như từng vết dao cắt xé rách, tiểu xà màu xanh lá trực tiếp phân liệt hóa thành một trời tiểu xà tiếp tục chạy nhanh đến phía hắn!
Mỗi khi đi qua một sợi cương phong Đạo Vực, thuật pháp hình rắn sẽ phân liệt một lần, trong nháy mắt vốn dĩ chỉ có một đầu tiểu xà đã hóa thành đầy trời tiểu xà!
Tâm thần Thái Sử Nhiên hơi trầm xuống.
Phương thức ứng đối của hắn tựa hồ đã sai, loại thuật pháp này của Lâu Cơ hẳn là nhằm vào Đạo Vực Phong Lam cương khí của hắn mà đánh ra, nhưng bây giờ cứu vãn vẫn còn kịp.
Khí tức Đạo Vực bỗng nhiên biến đối, mấy đạo vòi rồng hình dạng xoắn ốc che trời thoáng chốc xuất hiện, ngăn trước biển rắn đầy trời kia.
Mà đúng như Thái Sử Nhiên sở liệu, tình thế biển rắn phân liệt đã suy giảm, trực tiếp bị quấn vào trong những cái vòi rồng kia!
Nhưng tâm thần còn chưa buông lỏng, Thái Sử Nhiên đã phảng phất theo bản năng cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm.
Lập tức hắn nhìn thấy biển rắn bị cuốn vào trong vòi rồng kia vẫn không có dấu hiệu nào sẽ nổ tung.
Khí cơ mãnh liệt trực tiếp tham gia đánh tan Thiên Long quyển, hơn nữa hóa thành dịch nhờn đầy trời theo thế năng của vòi rồng cấp tốc rơi xuống đất.
Ngay lúc đó, Thái Sử Nhiên đang muốn lách mình né tránh dịch nhờn đầy trời đang vẩy xuống lại đột nhiên phát giác ra thân thể của mình trong ngắn ngủi bỗng nhiên cứng ngắc.
Nhanh chóng dò xét thể nội trong chớp mắt, con ngươi Thái Sử Nhiên nhìn về phía đạo thân ảnh đẫy đà trên bầu trời kia bỗng nhiên co rụt lại.
Sau khi Lạc Băng Ly đi, thời điểm thuật pháp của hắn và Lâu Cơ đối oanh trên không trung, đối phương vậy mà bất tri bất giác dùng một loại độc vật nào đó không biết tên xâm nhập vào trong cơ thể của hắn.
Những độc vật này cũng không tính là kịch liệt, không phải hắn không có khả năng phát hiện ra được, như lúc bình thường, lấy tu vi của hắn vẻn vẹn chỉ cần công phu trong giây lát liền có thể hóa giải được, nhưng cái này bộc phát trong chớp mắt lại trực tiếp đoạn tuyệt khả năng hắn né tránh những dịch nhờn này.
Lâu Cơ vậy mà muốn dùng ít nguyên khí nhất để đánh giết hắn.
Nhìn những dịch nhờn màu xanh lá càng lúc càng gần kia, đáy lòng Thái Sử Nhiên lóe lên một vòng thở dài, sau đó chậm rãi nhắm mắt.
Trên bầu trời Lâu Cơ nhìn thấy phản ứng này của đối phương, đại mi thanh lệ không tự chủ có chút nhăn lại. Thuế Phàm này là nhận mệnh sao?
Hay là nói...
Suy nghĩ vừa mới hiện lên, vô số dịch nhờn kia đã rơi xuống, chỗ nó rơi đến cho dù là đất đá gạch ngói bị vỡ vụn cũng bị ăn mòn hầu như không còn, từng cái động quật màu đen lít nha lít nhít trong nháy mắt trải rộng trên mặt đất.
1058 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận