Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 914: Chuẩn bị đi

Cường giả Giám Thiên Các cúi đầu thi lễ, thấp giọng nói:
"Nửa ngày trước Tiêu khách khanh có truyền đến tin tức, nói hắn phát hiện Kiếm Cuồng bị trọng thương ngã gục, về phần các Yêu Nguyệt môn trưởng lão tùy hành còn lại, toàn bộ mất tích."
"Kiếm Cuồng không phải đi theo bên người Hạ Tình sao?"
"Vâng, Hạ Tình trưởng lão cũng mất tích."
"."
Thiên Dạ mỉm cười, đồng tử hơi co rụt lại.
Nàng nhớ kỹ Hạ Tình vào mấy năm trước cũng đột phá Thuế Phàm.
Nói cách khác, bên kia một tên Thuế Phàm, một tên Bán Thánh, ngoài ra còn có mấy Nguyên Sơ, vậy mà suýt chút nữa thì một người cũng không sống sót?
"Sách, xem ra âm Quỷ Thánh giai tìm Cảnh Hách hắn không chỉ có một đầu. Đường Nhược Phủ ở đâu, hiện tại lập tức dẫn ta đi gặp hắn."
Củi cháy đôm đốp xuyên thấu qua không khí, chỗ không khí bị thiêu đốt đến vặn vẹo, Hứa Nguyên nhìn phụ nhân xinh đẹp đối diện đang bọc lấy tấm thảm.
Sợi tóc xốc xếch rủ xuống thái dương, Hạ Tình buông thõng tầm mắt, lông mi dài nhỏ mà dày đặc có chút rung động.
So với một thân ung dung quý khí lần đầu gặp gỡ kia, nàng lộ ra vẻ tiều tụy, an tĩnh bọc lấy tấm thảm ngồi trên mặt đất, yên lặng nhìn chằm chằm đống lửa không ngừng nhảy nhót trước mặt.
Thu hồi ánh mắt, Hứa Nguyên đưa tay vuốt vuốt mi tâm.
Khoảng cách từ ngày Đường Nhược Phủ đi đã qua ba ngày.
Nếu như dựa theo kế hoạch sớm đã định ra, giờ phút này đối phương cũng đã động thủ đối với Thánh nữ Giám Thiên Các, cũng không biết giờ phút này đối phương có thành công không a.
Thầm nghĩ, Hứa Nguyên hừ cười một tiếng, thu liễm suy nghĩ, ánh mắt ngược lại quét về phía rừng cây tiều tụy bị sương trắng bao bọc.
Mảnh rừng này rất lạnh, lạnh đến mức có chút không bình thường.
Ngoại giới bây giờ hẳn đang vào cuối thu, Chư Kiếm cốc bị Quỷ Vụ bao phủ, nhiệt độ so với ngoại giới còn muốn thấp hơn một chút, nhưng tuyệt đối cũng sẽ không lạnh đến mức giọt nước cũng hóa thành băng thế này.
Trong rừng này hẳn là đang bị một đầu âm Quỷ cao giai chiếm cứ, cũng không biết hiện tại đang ẩn giấu ở nơi nào.
Suy nghĩ vừa hiện lên, Hứa Nguyên liền không suy nghĩ tiếp.
Loại âm Quỷ đản sinh trong thi thể quái vật này mặc dù linh trí rất thấp, nhưng vẫn có bản năng xu lợi tránh hại.
Nếu không Chư Kiếm cốc này cũng không có khả năng mở rộng đến quy mô như thế, bản thân đã sớm bị hủy diệt rồi.
Từ mặt đất đứng lên, Hứa Nguyên nhìn về phía Hạ Tình đối diện:
"Tỷ tỷ, ngươi nghỉ ngơi ổn rồi sao, chúng ta chuẩn bị đi."
"."
Thanh âm đột nhiên vang lên khiến thân thể Hạ Tình đối diện hơi run lên.
Đông đông đông đông.
Nhịp tim đập nhanh một cách bệnh trạng khiến cho Hạ Tình không dám đưa ánh mắt lên đối diện nam tử trước mặt.
Có lẽ là bởi vì trong thể nội còn sót lại mị độc, mỗi khi nàng nhìn thấy tiểu bối này, những hình tượng kiều diễm trong lầu các kia mỗi giờ mỗi khắc đều chiếm cứ lấy trong lòng của nàng.
Đạo uẩn và mị độc trên người nàng sẽ không ảnh hưởng ký ức.
Cũng bởi vậy, nàng nhớ rõ ràng chính mình lúc trước là tao thủ lộng tư như thế nào, tư thái dâm mỹ cầu ái trước mặt tiểu bối này như thế nào.
Cảm nhận được nhịp tim gia tốc, Hạ Tình vội vàng dùng lực cắn khóe môi, ngừng lại suy nghĩ, bàn tay phía dưới tay áo không tự chủ nắm chặt.
Lịch duyệt lâu dài giúp nàng đã nhận ra chính mình không thích hợp.
Cái này hẳn là một loại thuật pháp khống chế tinh thần nào đó.
Tựa như, khống thần chi thuật của Mị Hồn Ma Thể có thể khiến cho người khác không tự giác mà có ấn tượng tốt đối với hắn.
Cho dù trong lòng có thể biết được, nhưng lấy trạng thái hiện tại của nàng lại không có cách nào ứng đối.
Trạng thái hiện tại của nàng rất tệ.
Mặc dù đã đạt thành hợp tác, nhưng vì để tránh cho nàng làm ra phản phệ, tên tiểu bối này đã gieo mười mấy đạo cấm chế trong cơ thể nàng.
Có hạn chế kinh lạc, có hạn chế nguyên khí, cũng có quấy nhiễu ý hồn.
Những thủ đoạn này phong bế nguyên khí thể nội và ý hồn của nàng cực kỳ chặt chẽ, ngoại trừ nhục thân Thuế Phàm vẫn cường đại như trước ra, nàng bây giờ chính là một phàm nhân.
Cưỡng ép ổn định tâm thần, Hạ Tình giương đôi mắt, trên mặt mang vẻ ủ rũ:
"Cảnh Hách, chuyến này chúng ta đến tột cùng là muốn đi đâu?"
Cách đống lửa đang thiêu đốt, Hứa Nguyên ở trên cao nhìn xuống, liếc qua tù nhân trước mắt này:
"Tất nhiên là đi tìm Thiên Diễn."
Thanh âm Hạ Tình hơi có vẻ chần chờ:
"Ngươi đã nói, các ngươi hết thảy có ba khu ẩn nấp, có thể một chỗ hôm qua chúng ta đến cuối cùng cũng đã bị hủy."
"."
Giống như mây mù cuồn cuộn, trong mắt Hứa Nguyên lộ ra một vòng suy nghĩ sâu xa.
Thỏ khôn còn có ba hang, ngoại trừ chỗ lầu các dựa vào núi, ở cạnh bên hồ kia ra, Hứa Nguyên và Thiên Diễn tất nhiên cũng tìm được một vài chỗ ẩn nấp khác bên trong Chư Kiếm Cốc này.
Bởi vì thực lực cường hoành của Đường Nhược Phủ, thời điểm tạm biệt chia nhau bỏ chạy, hai người đã ước định cẩn thận gặp lại ở những nơi ẩn thân này.
Nhưng trong ba ngày nay, những chỗ ẩn nấp này không ngoại lệ đều bị phá hư, hơn nữa mỗi một nơi đều còn tồn tại vết tích chiến đấu.
"Ngoại trừ mấy chỗ ẩn nấp kia, ta còn nhớ mấy chỗ sơn động từng cùng nàng đặt chân qua."
Nghe nói như thế, cặp mắt sáng như nước của nàng chớp chớp, ngay sau đó nói:
"Ngươi hẳn có thể nhìn ra những vết tích còn lưu lại kia là thuộc về thứ gì a?"
Vết tích.
Hứa Nguyên không tự giác nhíu nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận