Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 828: Mong ngài rộng lòng tha thứ

Chỉ cần Lạc Hi Nhiên nàng giả chết, vậy thì chính là một khối vật chết.
Đây cũng là nguyên nhân Diễn Thiên Quyết của Thiên Diễn không cách nào phát hiện được nàng.
Nhưng Lâu Cơ lại có thể cảm ứng được nàng?
Trong lúc suy tư, rèm cửa trước song cửa sổ trong sương phòng không gió mà bay, một vị nữ tử váy áo màu lam dần dần hội tụ từ sa lụa huyết hồng.
Thấy đối phương lấy loại phương thức này để hiện thân, đôi mắt Lâu Cơ hứng thú đánh giá nữ nhân này một chút.
Ước chừng khoảng ba mươi tuổi, mày liễu, mặt trái xoan, hai con ngươi rực rỡ, nhìn qua rất dịu dàng, trên trán có lớp tóc tơ cắt ngang trán, mũi ngọc tinh xảo cao ngất, dải thắt lưng màu tím nhạt phác hoạ ra eo thon và đồi núi trước ngực đối phương.
"."
Hai nữ tử im ắng đối mặt, ánh mắt ngả ngớn mà vô lễ của Lâu Cơ khiến cho thân hình Lạc Hi Nhiên vừa hiện ra hơi nhíu mày, nhưng sau khi nhìn thấy cách ăn mặc hai vú nửa lộ phóng đãng của đối phương, trong lòng cũng hiểu rõ.
Xem ra là một yêu nữ.
Hừ, quả nhiên bên người tiểu quỷ này đều là một loại người không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lạc Hi Nhiên bỗng nhiên nghe được yêu nữ đối diện nhẹ giọng trêu chọc nói:
"Lại là nữ tử? Từ khi Trường Thiên ngươi bước vào con đường tu hành đến nay, bên cạnh Trường Thiên ngươi tựa hồ đều là nữ nhân?"
Hứa Nguyên trợn trắng mắt, chỉ chỉ sàn nhà dưới chân, ra hiệu gian phòng lầu dưới:
"Lý Quân Khánh không tính là nam sao?"
Lâu Cơ ngả ngớn cười một tiếng, cũng không ở đây trêu chọc nhiều trên sự tình này, đóng cửa phòng lại, chậm rãi đi vào trong phòng.
Trong lúc đi lại, mông eo nhẹ lay động, mị ý tràn lan.
Vừa đi, nàng vừa nhìn Lạc Hi Nhiên nhỏ giọng nói:
"Bản thể các hạ tựa hồ cũng không phải là những thảm thực vật kỳ dị này."
Vẻn vẹn chỉ một chút mà Lâu Cơ đã nhận ra thân thể bây giờ của Lạc Hi Nhiên chính là thảm thực vật.
Lạc Hi Nhiên từ chối cho ý kiến, đứng thẳng ở tại chỗ, nhìn chằm chằm nữ nhân xinh đẹp ngực mông ngạo nghễ ưỡn lên đang đi tới phía mình kia:
"Một chút thủ đoạn nhỏ mà thôi, mượn dùng pháp khí bản thể thao túng."
Đi tới gần, dáng người Lâu Cơ hơi cao hơn một bậc, lưng ngọc đứng thẳng mỉm cười:
"Các hạ đây cũng không phải là thủ đoạn nhỏ, chẳng những có thể lấy chết khống chế sống, hơn nữa theo lẽ thường thế gian mà nói, lấy ngoại vật làm môi giới khống chế đều sẽ có trì trệ, nhưng bản tọa lại không cảm giác được điểm này trên thân các hạ."
Sắc mặt Lạc Hi Nhiên lạnh nhạt, khóe môi ngậm lấy một nụ cười thản nhiên:
"Lâu tổng trưởng quá khen rồi."
Nói xong, ánh mắt của nàng nhìn một vòng bốn phía chung quanh, sau đó điềm nhiên như không có việc gì tiếp tục nói:
"Mùi hương Bỉ Ngạn Hoa vô hình làm say lòng người, ngài có thể phát hiện ra bản tọa, hẳn là dựa vào cái này a?"
"."
Dứt lời, bên trong phòng nhỏ bỗng nhiên yên tĩnh. Một đôi con ngươi vũ mị của Lâu Cơ từng chút từng chút híp lại.
Mà Lạc Hi Nhiên vẫn như cũ là bộ dạng bình thản yên tĩnh như bích đầm kia nói:
"Có thể bình thường hóa trạng thái Đạo Vực này của ngài mới có thể xưng là thủ đoạn ngút trời chân chính."
Hứa Nguyên ngồi trên bồ đoàn sau trà án, ánh mắt xoay một vòng vừa đi vừa về trên người hai nữ nhân này.
Những lời này xem như mấy lời thăm dò sâu cạn của song phương đối với đối phương, nhưng trước mắt đối với Hứa Nguyên mà nói, lượng tin tức có chút lớn.
Thứ nhất, thủ đoạn mà Lạc Hi Nhiên luyện chính mình thành Linh Vận Tinh Quái phi thường hiếm thấy, hơn nữa rất huyền ảo.
Thứ hai, lão a di Lâu Cơ này vậy mà mỗi giờ mỗi khắc đều mở ra Đạo Vực. Hình như là những hương hoa kia?
Suy nghĩ đến tận đây, Hứa Nguyên chợt nhớ tới trước đây mỗi lần nhìn thấy Lâu Cơ đều có thể ngửi được hương khí như có như không. Người chưa đến, mùi hương đã tới trước.
Trước kia hắn chỉ cho là đây là hương khí của son phấn bột nước trên thân Lâu Cơ, chẳng qua hiện tại xem ra lại chính là Đạo Vực?
Bình thường hóa trạng thái Đạo Vực.
Hứa Nguyên liếm môi một cái. Đây chính là đồ tốt nha, chờ tu vi hắn đến, hắn phải dụ được tỷ tỷ dạy cho hắn.
Thanh âm Lạc Hi Nhiên thanh thúy:
"Lâu tổng trưởng, việc này nếu như bản tọa nói sai, mong ngài rộng lòng tha thứ."
"Không sai."
Lâu Cơ truyền đến một trận tíếng cười vũ mị yêu kiều, trong đôi mắt đẹp tản ra ánh sáng nhạt u lãnh:
"Các hạ quả nhiên là khiến cho bản tọa có chút kinh hỉ, lấy thân thể Tinh Quái vậy mà cũng có thể phát hiện Đạo Vực của bản tọa, có điều là không biết tại sao lại đi theo bên người Trường Thiên."
Lạc Hi Nhiên trả lời rất thẳng thắn:
"Bởi vì tiểu quỷ này cứu được tính mệnh bản tọa, bây giờ ta đang báo đáp ân tình của hắn đối với bản tọa."
"Thì ra là vậy a."
Lâu Cơ nhíu mày, thanh âm lập tức hơi nghiêm túc một chút:
"Tướng phủ Đại Viêm, Lâu Cơ."
"."
Nghe vậy, Lạc Hi Nhiên vẫn không lập tức nói chuyện mà liếc mắt qua Hứa Nguyên bên cạnh.
Yên tĩnh trong chớp mắt.
"Tỷ, vị này là nghĩa muội ta mới nhận."
"."
Lạc Hi Nhiên.
Lâu Cơ nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, lời nói rất chân thành:
"Trường Thiên, ngươi xác định a, bây giờ cũng nên đến thời điểm ngươi chịu trách nhiệm cho lựa chọn của chính mình."
Hứa Nguyên biết Lâu Cơ đây là đang nhắc nhở hắn, nói khẽ:
"Ta biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận