Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1050: Có kế hoạch gì hay sao?

Khoan đã.
Nghĩ đến đây, tâm thần Lâu Cơ chấn động mãnh liệt.
Giống như nguyên khí tồn tại ở trong ngàn vạn tu giả của nhân tộc, vậy thì âm nguyên cũng không phải là chỉ mỗi âm quỷ thánh giai mới có.
Trận pháp kia có thể đưa hồn lực bạo người của âm quỷ đi qua các loại quá trình tinh lọc để biến thành hồn lực mà nhân tộc có thể hấp thu, nếu như cải tiến một chút thì có khả năng sẽ tại ra tác dụng đối với thân thể hiện tại của Trường Thiên.
Nghĩ đến đây.
Lâu Cơ có vẻ vội vội vàng vàng lấy thiên tấn viên tinh từ trong tu di giới ra, ngay lập tức liên lạc với Khương Hà của Cách Vật viện. แ Lão nhân kia, dường như rất thích nghiên cứu âm quỷ.
Nhưng lời nói truyền ra từ trong thiên tấn viên tinh lại làm cho hai nàng có phần bất lực.
“Như thế nào là Lâu tổng trưởng lại đột ngột hỏi đến việc này? Có kế hoạch gì hay sao? À thôi quên đi, lão phu không hỏi sự tình của Hắc Lân vệ các ngươi"
“Hả? Để mà nói ngắn gọn thì âm nguyên của âm quỷ thực ra cũng giống như là thức hải của nhân tộc chúng ta, âm nguyên càng cường đại, hồn lực mà âm quỷ có thể dung nạp được lại càng nhiều"
“Lúc trước ta nghiên cứu ra trận pháp kia cũng không phải là nhằm vào âm nguyên của âm quỷ, mà chỉ đơn thuần là rút ra hồn lực bạo ngược của chúng nó để tinh lọc, để tạo ra hồn lực tinh thuần"
“Chỉ cần âm nguyên còn ở đó thì có thể lợi dụng liên tục, nếu lấy mất âm nguyên của trận pháp, vậy không phải là tương đương với giết gà lấy trứng hay sao?"
Nói đến đây.
Khương Hà chuyển đề tài, rõ ràng vẫn không biết chuyện Hứa Nguyên bị ám sát, cười ha hả nói: “Tuy nhiên, nếu Lâu tổng trưởng ngài nguyện ý lấy danh nghĩa của Hắc Lân vệ đầu tư một chút bạc vụn cho Cách Vật viện chúng ta, vậy thì chuyện gì cũng có thể."
Lời còn chưa dứt, Lâu Cơ lập tức cắt đứt trò chuyện với đối phương.
Bây giờ mới bắt đầu nghiên cứu?
Bằng vào cái tính cách của lão quỷ này vì vài phân tiền mà đi mở ngân phiếu lừa gạt khắp nơi, chờ đến lúc hắn thực sự nghiên cứu ra thành quả, chỉ sợ mộ phần của Hứa Nguyên cũng mọc ra cỏ cao ba trượng.
Trong mật thất, hai nữ tử đồng thời lâm vào trầm mặc.
Lạc Hi Nhiên nhìn sắc mặt âm trầm của Lâu Cơ, nhẹ nhàng lên tiếng an ủi:
“Lâu tổng trưởng, mặc dù trạng thái hiện tại của Hứa Nguyên không tốt, nhưng tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng"
Lâu Cơ ngước mắt, trong mắt lấp lóe tinh quang:
“Ý người muốn nói là, tạm thời treo mạng của Trường Thiên ở trạng thái này, sau đó chậm rãi nghiên cứu ra thuốc giải?"
Lạc Hi Nhiên im lặng một lát:
“Hiện giờ cũng chỉ có thể làm như vậy, nếu dùng thuốc lung tung, e rằng mới thực là tạo thành hậu hoạn lớn"
Giọng nói của Lâu Cơ cố đè nén cảm xúc, mang theo từng âm tiết khàn khàn:
“Ngươi nên rõ ràng, tình huống hiện giờ của Trường Thiên có bao nhiêu đặc thù. Chúng ta chắc chắn không có một người nào khác để tiến hành thử thuốc." Dưới tình trạng này, chúng ta có thể nghiên cứu như thế nào?!!” Lạc Hi Nhiên im lặng không lên tiếng.
Rất nhiều người đã chết vì nghiên cứu dị quỷ.
Nếu chỉ là âm quỷ, vậy bằng vào thế lực của Tướng quốc phủ, có thể dùng rất nhiều người để tiến hành nghiên cứu.
Nhưng hai thứ kia tương thích với nhau, gần như là không có khả năng tồn tại.
Lâu Cơ thấy vậy, hít sâu một hơi, vươn năm ngón tay mảnh khảnh cắm vào mái tóc, có vẻ uể oải, hạ giọng nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi ta có phần mất không chế"
Dừng lại trong chốc lát Lâu Cơ lại một lần nữa khôi phục được lý trí, nhỏ giọng nói ra:
“Ta sẽ sai thủ hạ đi tìm vài chỗ bí cảnh có dị quỷ, ném dị quỷ vào trong quỷ vụ để nhìn xem có bị âm quỷ hóa hay không. Nếu như có thể, chúng ta coi như là có tài liệu thực tế để mà nghiên cứu"
“Nếu như không được, vậy chỉ có thể để cho Khương Hà nghiên cứu ra một loại trận pháp rút ra âm nguyên của âm quỷ, lại thử cấy cái âm nguyên này vào trong cơ thể của dị quỷ"
“Về phần Trường Thiên"
“Lạc tiền bối nói đúng, hiện tại chúng ta cũng chỉ có thể treo tính mạng của Trường Thiên ở trạng thái này” Nhân sinh, không đến một khắc cuối cùng, không thể buông tha!
Huân hương trang nhã mờ nhạt thoang thoảng trong không khí, ánh nắng ấm áp ánh vào phòng qua khe cửa sổ. Hứa Nguyên nhìn lên trần nhà bằng gỗ vài hơi, ánh mắt đờ đẫn dần khôi phục tỉnh táo, nhưng theo ký ức trước khi hôn mê chậm rãi hiện lên trong óc thì mắt của hắn lại có hơi cảnh giác.
Chỉ là khi mắt hắn chầm chậm chuyển dời từ trần nhà quen thuộc đến căn phòng trang nhã sạch sẽ này, nhìn thấy bày biện quen thuộc ấy, sự bất an trong lòng hoàn toàn tan biến.
Trong thiên hạ, có lẽ không có nơi nào an toàn hơn nơi này.
Bởi vì hắn về nhà, nơi mà có lão phụ thân ở.
“Phù"
Tiếp tục nằm ngay đo trên chiếc giường mềm ấm thêm nửa ngày, Hứa Nguyên thở phào một hơi, từ từ đỡ người ngồi dậy, lập tức nở nụ cười trầm.
Hơi giống bị thần kinh, nhưng có thể sống sót sau kiểu ám sát này thì đương nhiên phải vui vẻ chút rồi. Tuy không biết làm sao mà mình sống được, càng không biết sau khi mình hôn mê thì có chuyện gì xảy ra, nhưng hắn lại cực thích cái cảm giác này.
1045 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận