Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 744: Lựa chọn

Một tiếng cười khẽ già nua, Vũ Thành Hầu ngoái nhìn liếc qua nam nhân trung niên bên cạnh mình, sau đó lại nhìn về phía chân trời, ánh mắt mang theo một tia từ ái:
"Đây không phải là đã gặp được rồi sao, hơn nữa nha đầu này nếu đã không muốn gặp lão đầu tử ta đây, cần gì phải cưỡng cầu?"
Nam nhân trung niên hơi chần chờ, vẫn thấp giọng nói:
"Thế nhưng tên Thuế Phàm kia có chút cổ quái."
"Cái gì mà cẩu thí Thuế Phàm chứ, đó chính là một tiểu quỷ Ngưng Hồn."
Nghe nói như thế, thanh âm Vũ Thành Hầu hơi lạnh lẽo:
"Nhìn tướng mạo kia rõ ràng là tam tử của lão thất phu kia. "
Nam nhân trung niên nghe vậy con ngươi co rụt lại:
"Tướng tá thủ hạ báo cáo không có khả năng phạm sai lầm, giữa Hứa Trường Thiên và Thuế Phàm kia tất có điều cổ quái, ngài cứ như vậy để Thanh Diễm mang theo hắn..."
"n Sinh."
Vũ Thành Hầu ngắt lời hắn, nhìn chằm chằm phương hướng Lý Thanh Diễm rời đi, ngữ khí mang theo một tia phức tạp:
"Có nhiều thứ cần chính Thanh Diễm phải đưa ra lựa chọn."
Dùng yêu thú phi hành quân dụng Ất Cấp để đi đường, Hứa Nguyên không phải là rất tán thành.
Thân hình Ưng Thú Sư mặc dù to lớn nhưng lầu các khảm phía sau tựa hồ là dùng để không vận quân giới và quân tốt, không có bất kỳ trận pháp bảo hộ có tính thoải mái dễ chịu gì.
Lầu các lớn như vậy chỉ tuyên khắc một cái Tị Linh Trận để che lấp khí tức, Cách âm trận, Tỏa Linh trận, hay loại hình giảm rung xóc gì cũng đừng nghĩ tới.
Đương nhiên, trong này còn có một môn trận pháp khác nếu như Minh Văn Đăng cũng được coi như là một trận pháp.
Ngồi ở bên trong giống như đang ngồi xe lắc, Ưng Thú Sư mỗi một lần đập cánh thì lầu các phía sau cũng phải lắc theo một chút, tiếng gió "ù ù" phá không truyền tới, mỗi giờ mỗi khắc đều vang vọng trong phòng.
Cũng may đầu Ưng Thú Sư này đã trải qua huấn luyện yêu thú nghiêm khắc, sẽ không nhất thời hưng khởi trên không trung mà làm mấy loại tạp kỹ như xoay tròn nhảy vọt gì, nếu không Hứa Nguyên thậm chí muốn lấy con xú điểu này ra làm thịt mà ăn rồi.
Tưởng niệm Huyền Ưng lầu các ngày thứ n.
"Lệ —— "
Cùng với một tiếng gáy dài, lại lần nữa bị lay tỉnh từ trong giấc ngủ mơ, Hứa Nguyên lại lần nữa chịu đựng xúc động muốn đem đầu xú điểu này ra làm thịt bò dậy từ trên giường,
Mượn ánh sáng yếu ớt của Minh Văn Đăng trên tường đảo mắt một vòng. Lầu các phía sau Ưng Thú Sư đều dùng để vận binh tốt và khí giới, hết thảy có ba tầng đơn giản thô bạo không có ngăn cách.
Loại bố cục này mặc kệ là vận binh hay là vận chuyển đồ quân nhu đều có thể tận dụng không gian tốt nhất.
Vận binh thì trải mấy tấm ván dày đặc, vận chuyển quân giới thì loại bỏ mấy thanh chắn để làm nhà kho.
Quân dụng theo đuổi tối đa hóa không gian sử dụng mà không phải là tính thoải mái dễ chịu. Chỉ cần một đầu Ưng Thú Sư Ất cấp này, nếu như chen một chút có thể vận chuyển gần hai trăm tên giáp sĩ.
Nhưng không có ngăn cách cũng đại biểu cho toàn bộ không gian sẽ trống trải, chỉ cần nhìn một cái sẽ nhìn thấy toàn bộ.
Tiểu Bạch và công chúa quấn ngực đều không ở đây, có lẽ là lại bị xách ra ngoài thao luyện.
"Ha ha."
Sau khi bị đánh thức hắn cũng không bối rối, Hứa Nguyên một bên vừa ngáp một cái, một bên vừa đứng lên đi ra phía trống trải bên ngoài.
Trên Ưng Thú Sư này chỉ có duy nhất một gian nhưng có một điểm tốt đó là ở bên ngoài lầu các có một mảnh bình đài lộ thiên cũng coi như rộng rãi.
Đương nhiên trận pháp tránh gió tất nhiên không có, đứng ở bên ngoài sẽ phải chịu đựng gió lạnh như cắt da cắt thịt.
"Kẹt kẹt —— "
Trong gió tuyết cuồng loạn, Hứa Nguyên chỉ cần liếc một cái liền thấy được hai thân ảnh yểu điệu đứng ở trên bình đài.
Một người quỳ, một người đứng đấy.
Bạch Mộ Hi tội nghiệp đang ngồi quỳ chân trên mặt đất, buông thõng đầu.
Lý Thanh Diễm dựa nghiêng bên cạnh hàng rào, ba búi tóc đen cũng không buộc lên, nhanh nhẹn phiêu đãng theo áo bào đỏ.
Nhìn đi, lại đang khi dễ tiểu Bạch này?
Cái gì? Người đang thành thành thật thật lại là trà xanh kia?
Vậy không sao.
Quét mắt nhìn hai nữ tử một chút, Hứa Nguyên cũng không cảm thấy kinh ngạc đối với một màn này.
Những ngày xuôi nam này không ít lần xảy ra chuyện như vậy.
Mặc dù Bạch Mộ Hi tạm thời bị Hứa Nguyên hắn an bài đi chung với Lý Thanh Diễm, nhưng kỳ thật lấy tính tình của Lý Thanh Diễm cũng sẽ không tận lực đi gây sự với Bạch Mộ Hi.
Nhưng có khổ cũng chỉ là khổ một chút mà thôi, kỳ thật cũng chỉ đơn thuần xem tiểu Bạch như thân vệ, thị nữ của mình mà giáo huấn, không đặc biệt nhắm vào nàng.
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ nàng bố trí, Lý Thanh Diễm đối đãi với Bạch Mộ Hi so với Hứa Nguyên đối đãi với Bạch Mộ Hi còn tốt hơn.
Các loại đan dược, các loại bí pháp đều cho ăn no.
Nhưng đáng tiếc, dưới tình huống bình thường Bạch Mộ Hi đều không hoàn thành được.
Bởi vì Lý Thanh Diễm đánh giá rất cao đối với Bạch Mộ Hi, cũng bởi vậy mà yêu cầu đối với nàng cũng rất cao. Mặc kệ là trên phương diện tu hành hay là yêu cầu lễ tiết.
Mà tính tình của tiểu Bạch cũng rất chọc giận nàng, Hứa Nguyên đến quan tâm, nàng luôn thích sau khi bị huấn dùng giọng điệu trà xanh nói mấy câu đại loại như "Công tử.. đều là Mộ Hi sai, không trách điện hạ, là Mộ Hi khiến điện hạ thất vọng."
Kết quả chính là chịu roi.
Chịu roi xong, Bạch Mộ Hi lại sẽ vô cùng đáng thương hối hận, kể lể một vài tức giận, bên ngoài thì vung nồi cho mình nhưng bên trong lại ngầm trào phúng Lý Thanh Diễm bạo lực, tranh thủ đồng tình của Hứa Nguyên.
Lấy đẳng cấp của công chúa quấn ngực sẽ không nhìn ra sao?
Đương nhiên có thể nhìn ra, nhưng nàng không quan tâm chút nào, nhưng loại hành vi này ngược lại sẽ khiến cho nàng càng thêm khó chịu.
Sau đó lại không ngừng ác tính tuần hoàn.
Tiểu Bạch mỗi ngày đều bị công chúa quấn ngực khi dễ vô cùng đáng thương.
Nhưng Hứa Nguyên mỗi khi thấy hai nữ tử này đều vô cùng thích thú, không đi can thiệp, chỉ ở bên cạnh ăn dưa xem kịch.
n, ngẫu nhiên còn ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa một chút, nói vài câu đại loại như "Thanh Diễm, đừng đánh nữa, hôm nay ta đến giúp Mộ Hi thoa thuốc".
Vận chuyển công pháp chịu đựng gió lạnh đi tới gần, Hứa Nguyên mang theo ý cười:
"Nha, các ngươi đây là lại muốn nháo chuyện gì đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận