Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 889: Thiên Cức Quỷ Liễu

Thiên Cức Quỷ Liễu,
Theo thần thông khiến cho tâm thần người khác không tự giác bị mị hoặc, khiến cho người ta không tự giác đi tới phía dưới nó, sau đó dùng bụi gai cành liễu che kín để vây khốn, cuối cùng bị rút khô tinh huyết mà chết.
Trong lòng Hứa Nguyên đang nghĩ ngợi.
Trong rừng yên tĩnh đột nhiên phát sinh biến cố, không có bất kỳ dấu hiệu gì báo trước, vô số dây leo bỗng nhiên từ bốn phía phá đất bay lên, kích xạ mà lao đến phía hắn!
Nhìn thấy một màn này, Hứa Nguyên cũng không kinh hoảng, nhẹ nhàng nâng ngón tay, nguyên khí bàng bạc bên trong kinh lạc lập tức bắt đầu cấp tốc vận chuyển.
Một luồng gió nhẹ bắt đầu xoay quanh ở bên cạnh chân hắn, thời gian không đến một hơi thở, một sợi gió nhẹ này liền biến thành một trận cương phong huyết sắc dũng mãnh xoay quanh người hắn!
Đây là một tiểu kỹ xảo mà Hứa Nguyên hắn đã lĩnh ngộ trong thời gian bảy năm ở trong này.
Một loại thuật pháp phòng ngự kết hợp từ Thuần Dương Quyết của Cảnh Hách và Huyết Nguyên Tâm Viên Quyết.
Tiêu hao cực ít, nhưng năng lực phòng hộ lại cực mạnh, nhất là đối với loại công kích mang tính chất vật lý trước mắt này.
"Bá bá bá!"
Dây leo cành liễu cứng cỏi trong nháy mắt tiếp xúc với cương phong liền lập tức bị hắn quấy thành bột mịn.
Thế giới này không phải cứ hình thể lớn thì sẽ mạnh hơn a.
Khống chế những dây leo giống như bàn tay thô này, Hứa Nguyên không nhanh không chậm đi đến phía gốc rễ của cây liễu.
Sở dĩ hắn rời đi xa như vậy chính là vì muốn tìm kiếm vật liệu kiến trúc thích hợp để xây dựng cái ổ nhỏ của hắn, mà cây Quỷ Liễu trước mắt này rõ ràng là rất phù hợp.
Đi đến gần phía dưới nó, thời gian chỉ mới trôi qua mười mấy hơi thở, nhưng chạc cây Quỷ Liễu to lớn này đã biến mất hơn một nửa.
Nhưng điều khiến Hứa Nguyên khó hiểu chính là gốc Quỷ Liễu này vẫn không ngừng sử dụng dây leo tự thân để công kích tới cương phong huyết sắc quanh người hắn như cũ.
Là bởi vì cảm nhận được ý nghĩ muốn chặt nó làm phòng ốc của hắn rồi sao?
Nghĩ đến điểm này, trong mắt Hứa Nguyên không tự giác lóe lên một vòng nghi hoặc.
Hắn nhớ rõ trước đó Thiên Diễn đã nói qua,
Thiên Cức Quỷ Liễu là một loại Linh Vận Tinh Quái, có tồn tại linh trí nhất định, sẽ không tự tiện công kích để bị nhận lại uy hiếp.
Dù sao, động vật nếu đánh không lại còn có thể bỏ chạy, nhưng loại cây cối như Quỷ Liễu này cũng không thể tự đứng dậy từ trong đất a?
Mà vừa nãy đối phương lại dám chủ động nhân lúc hắn thất thần mà dẫn dụ hắn đi tới gần nó.
Vì sao?
Thầm suy nghĩ, Hứa Nguyên lấy ra một thanh Thanh Phong dài ba thước từ trong trữ vật giới, tiện tay vung xuống về phía đối phương.
"Đông!"
Thân cây liễu đường kính to đến mấy trượng rơi trên mặt đất, nhấc lên một trận tro bụi.
Đợi tới thời điểm Hứa Nguyên nâng cự mộc kia quay trở lại chỗ bên hồ, Thiên Diễn đang buồn bực ngán ngẩm ngâm bàn chân để trần trắng nõn tinh tế tỉ mỉ đung đưa tới lui trong hồ nước, nhấc lên từng cơn sóng gợn.
Nghe được động tĩnh phía sau lưng, Thiên Diễn che đậy vẻ mừng rỡ trong mắt, ngoái nhìn liếc qua, quét lấy cây gỗ bình thản hỏi:
"Đây là Thiên Cức Quỷ Liễu?"
"Ừm."
Hứa Nguyên nhẹ gật đầu, một bên vừa dùng kiếm khí xử lý khúc cự mộc xương rồng đủ để làm được một con thuyền lớn viễn dương vừa nói:
"Thứ này có ẩn chứa quỷ khí, hiệu quả che lấp khí tức không tệ."
Thiên Diễn hừ nhẹ một tiếng:
"Đóng một cái nhà gỗ mà cần đến mức đó sao? Chạy xa như vậy, không sợ xảy ra chuyện a?"
"Hoắc? Ngươi đây là đang lo lắng cho ta?"
"Ngươi chết không phải ta cũng chết sao?"
"Ha ha, đều như thế cả, ngươi đang lo lắng cho ta."
"Da mặt thật dày a."
Thiên Diễn chân trần đứng dậy đi tới, đứng ở một bên:
"Uy, cần hỗ trợ không?"
Giờ phút này Hứa Nguyên đã dùng kiếm khí chẻ thân cây Quỷ Liễu thành một cái hình hộp chữ nhật bằng phẳng, nghe lời nói của Thiên Diễn, hắn hơi do dự trong chớp mắt.
Xây dựng nhà gỗ, hoặc là nói xây dựng nơi ẩn núp, Hứa Nguyên đúng là có hiểu sơ một chút.
Kiếp trước lúc học đại học có từng đi mạo hiểm hoang dã, đi theo những đại sư kia học cách dã ngoại sinh tồn, ngoại trừ chuyện đó ra thì cũng là mấy khối lập phương người trong trò chơi.
Chỉ là cho đến hôm nay những đồ vật mà hắn có thể nhớ được mặc dù không nhiều, nhưng cũng đủ.
Dù sao, kiếp trước cũng không có loại vật như nguyên khí này.
Nếu như thực sự muốn thiết kế phòng ở, hắn cũng có thể dùng vĩ lực to lớn trực tiếp bóp khúc Quỷ Liễu này thành bộ dáng mình muốn.
Trong lòng vừa nghĩ đến, Hứa Nguyên một bên vừa dùng nguyên khí điều khiển, một bên vừa nhẹ nhàng kể lại câu chuyện hắn mới tao ngộ.
Hai tay Thiên Diễn ôm ngực phẳng, nhìn chằm chằm động tác của hắn, tinh tế nghe xong hơi nhíu mày:
"Ngươi nói là cây Quỷ Liễu này không để ý tới sinh tử một mực muốn thu nạp máu tươi của ngươi?"
Hứa Nguyên không nghĩ tới Thiên Diễn lại nói như vậy:
"Ừm hẳn là tính như vậy đi."
Thiên Diễn đánh giá trên dưới Hứa Nguyên một lần, bỗng nhiên nhẹ giọng nói:
"Có lẽ nguyên nhân chính là Thuần Dương chi thể này của ngươi chăng."
"Thuần Dương chi thể?"
Hứa Nguyên hơi có vẻ kinh ngạc, hơi chần chờ cười nói:
"Không phải là do thể chất này dương khí quá nặng nên hấp dẫn âm Quỷ chứ? Nói như vậy, trong nửa tháng này chúng ta gặp phải âm vật quả thật có chút nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận