Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1008: Bảo đao chưa cùn

"Yên tâm, lão phu vẫn là bảo đạo chưa cùn đâu, cam đoan có thể khiến cho ngươi dục tiên dục tử, a ha ha ha ha!!"
Trong lời nói, dư ba đấu pháp của hai người chấn động không gian quanh mình, trong nửa khắc đồng hồ Hứa Nguyên mất đi ý thức này cơ hồ đã hủy hoại nửa toà Huệ Châu Huyện thành.
Nhìn thấy một màn này, Hứa Nguyên lập tức có khí nhưng vô lực nằm lại trong đống ngói vụn.
Được rồi, thành công.
Mặc dù quá trình có chút không đáng tin cậy, nhưng lão muội Lạc Hi Nhiên này vẫn đúng như lời nàng nói biến lão giả tiều tụy này thành một giới "dã quái trung lập", đồng thời kéo giá trị cừu hận từ trên người bọn hắn sang bên kia đi.
Tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, Hứa Nguyên bắt đầu kiểm tra trạng thái thân thể của mình.
Không nhìn còn ổn, vừa nhìn một chút thì trong lòng của hắn đã mát lạnh.
Hắn từng nhận qua thương thế so với hiện tại còn nặng hơn, nhưng vấn đề là khi đó hắn còn là dị quỷ hoặc thời điểm còn đang ở trong huyễn cảnh.
Làm một giới Ngưng Hồn, hắn rất khó tưởng tượng chính mình vậy mà có thể sống sót với loại thương thế này, lại còn có thể duy trì lý trí.
Xương tay chỗ cổ tay và huyết nhục bị tan thành phấn mạt, lá phổi bị thiếu một nửa, lục phủ ngũ tạng còn lại cũng đã nát, bây giờ chỉ có thể dựa vào Lạc Hi Nhiên thao túng thảm vi khuẩn duy trì lấy sinh cơ của hắn.
Nhưng chỉ cần có thể giữ được một hơi, chờ khi các loại tiếp viện đến, lấy trình độ chữa bệnh đỉnh tiêm của phương thế giới này, người chết sống lại, xương trắng mọc thịt cũng không tính là khó khăn.
Thở ra một hơi thật dài, Hứa Nguyên cười nhẹ nói:
"Hi Nhiên, vừa nãy cám ơn ngươi"
Lạc Hi Nhiên không chút phật lòng, cười nhẹ trả lời:
"Nếu như không có tiểu quỷ ngươi, ta đại khái sẽ một mực ngủ say ở trong địa cung kia đến khi tiêu vong, mệnh đều do tiểu quỷ ngươi cứu, đây là chuyện ta nên làm thôi"
Hứa Nguyên cười một tiếng.
Phong cách làm việc lỗi lạc của nghĩa muội hẳn là sẽ khiến cho Lạc lão đầu cảm thấy hổ thẹn.
Mà sau khi dứt lời, nhất thời lâm vào yên lặng.
Nhìn lên đại chiến của các cường giả Thuế Phàm phía trên bầu trời, trong ánh mắt Hứa Nguyên mang theo một chút phức tạp, đột nhiên hỏi:
"Hi Nhiên, trong thành còn có hai tên Thuế Phàm đang tiềm ẩn ở một nơi bí mật gần đó, ngươi có biện pháp giải quyết a?"
Mặc dù tạm thời từ trong nguy cấp thoát ly khỏi tử vong mà lão giả tiều tụy mang tới, nhưng hắn vẫn chưa thoát khỏi tử cục ám sát.
Nghe được câu hỏi của Hứa Nguyên, Lạc Hi Nhiên trầm mặc một chút, phun ra một chữ:
"Có"
Nghe nói như thế, tâm thần Hứa Nguyên bỗng nhiên sững sờ.
Hắn biết rõ cách để phá loại tử cục này chỉ có hai loại.
Thứ nhất, Lâu Cơ lão tỷ bạo loại.
Thứ hai, cữu cữu Phượng Cửu Hiên ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này tìm đến Huệ Châu Huyện.
Cũng bởi vậy mà hắn mới hỏi thăm Lạc Hi Nhiên, nhưng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi, vậy mà đối phương lại cho hắn một lời khẳng định.
Trầm mặc trong chớp mắt, Hứa Nguyên thấp giọng nhắc nhở:
"Hi Nhiên, trong thành này còn có hai tên Thuế Phàm, hơn nữa... "
Nói đến đây, Hứa Nguyên ngước mắt nhìn trên bầu trời một cái, vòng chiến Thuế Phàm giữa lão giả và phụ nhân mang thiết diện kia.
Mặc dù lão giả vẫn điên cuồng như cũ, thế công lăng lệ, nhưng trên thân đã bị thương không nhẹ, trái lại thương thế trên người phụ nhân dáng người đẫy đà kia lại ít đến đáng thương.
"Lão giả kia đã mất lý trí, chỉ sợ không cách nào kiên trì quá lâu dưới tay phụ nhân kia"
"Ừm, ta biết"
Thanh âm Lạc Hi Nhiên rất thanh đạm:
"Hai người còn lại cho đến bây giờ vẫn không xuất thủ, đại khái hẳn là muốn chờ tới khi phụ nhân kia đánh lão đầu trọng thương, thời điểm chiến cuộc ngã ngũ mới dẫn đạo dư ba oanh sát ngươi"
Hứa Nguyên nghe vậy liền trầm mặc.
Lời nói của phụ nhân trên bầu trời kia hắn cũng đã nghe thấy.
Rất hiển nhiên, tên lão giả nhiễm dịch bệnh khủng bố này đã bị đám người ám sát lần này xem như con rơi mà thí mạng.
Quan hệ giữa Phong Lam Tông và Giám Thiên Các ai cũng không rõ ràng, mà người ra tay đồ thành cũng chỉ có mỗi lão giả này, chỉ cần diệt sát hắn, như vậy lập trường của người ám sát liền trái ngược, trở thành anh hùng cứu dân trong biển lửa.
Mà dưới tình huống cường giả cấp bậc Thuế Phàm sống mái với nhau, bạo chết một tên Ngưng Hồn hẳn cũng rất đương nhiên a?
Thậm chí nếu như thao tác thoả đáng, bởi vì dịch bệnh kinh khủng khiến cho người ta mất đi lý trí kia, Phong Lam Tông phía sau lão giả tiều tụy cũng có thể bị đẩy ra đầu sóng.
Hết thảy oan ức, hết thảy chứng cứ đều sẽ chụp trên người một mình lão giả.
Thầm nghĩ, Hứa Nguyên ý thức được có điều không đúng.
Thiến Hề đâu?
Có Thuế Phàm như Thiến Hề ở bên, dư ba cấp bậc Thuế Phàm làm sao có thể tổn thương được hắn?
Nghĩ đến điểm này, ánh mắt Hứa Nguyên bắt đầu tìm kiếm bốn phía thân ảnh hồng nhan của Lý Quân Khánh kia, nhưng lại không thu hoạch được gì.
"Ngươi đang tìm nữ nhân gọi là Thiến Hề kia sao?"
Lạc Hi Nhiên dường như biết suy nghĩ trong lòng Hứa Nguyên:
"Thời điểm ngươi hôn mê nàng đã xuất thủ dẫn lão đầu kia đi, cũng hấp dẫn sự chú ý của hắn đến trên người phụ nhân kia, sau đó liền đi tìm Tam hoàng tử rồi"
1094 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận