Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 851: Cảm giác rất quỷ dị

Bạch Mộ Hi còn muốn giãy dụa một chút.
"Chuyện chỉ trong chớp mắt thôi."
Âm điệu Lâu Cơ lạnh lùng, thoáng có chút không kiên nhẫn:
"Lên giường."
Huyền Ưng là một trong số những không điểu lầu các xa xỉ nhất Đại Viêm, ngoại trừ điêu khắc trận văn, bày biện các loại vật phẩm trang hoàng ra, giường trong mỗi gian sương phòng đều rất lớn.
Vì để cung cấp đầy đủ không gian cho người mua, mỗi cái giường ngủ để bảy tám người nằm lên cũng hoàn toàn không cảm thấy chen chúc.
Dưới cái nhìn chăm chú của Lâu Cơ, Bạch Mộ Hi lộ ra vẻ thành thật.
Rút chân khỏi giày bò lên giường, nhu thuận ngồi quỳ chân, lưng thẳng tắp.
Bản năng của nàng đã nói cho hắn biết, mỹ phụ ngực lớn mặt mày mỉm cười trước mắt này có khả năng càng đáng sợ hơn so với công chúa quấn ngực lạnh lùng kia.
Chuyện này nếu như làm không tốt, nàng ta thật sự dám giết nàng.
Lâu Cơ liếc qua nữ tử đột nhiên trở nên nhu thuận đến cực điểm này, ung dung cười khẽ:
"Ngươi ngồi xa như vậy, làm sao song tu cùng bản tọa?"
Bạch Mộ Hi nghe vậy vội vàng từng chút từng chút duy trì tư thế ngồi quỳ mà dời đến bên cạnh Lâu Cơ, nhỏ giọng giải thích nói:
"Mộ Hi…. chưa từng thấy qua phương pháp song tu ở nơi này, cho nên không biết."
"Ồ?"
Lâu Cơ nhẹ nghi ngờ một tiếng, đáy mắt hiện lên một tia cổ quái.
Nàng cho rằng vừa nãy nữ tử này vì thân cận với Trường Thiên nên mới giả vờ, nhưng bây giờ xem ra tựa hồ không phải như thế.
Có chút kỳ quái.
Ngàn vạn năm trước, công pháp song tu là hoàn toàn độc lập với những công pháp khác bên ngoài. Nhưng diễn biến đến nay, công pháp song tu nguyên khí pháp đường đã dung nhập hoàn toàn vào trong mỗi một bản công pháp.
Ngoại trừ Võ Đồ lấy nhục thân để nhập đạo, tu giả trải qua huyền công sửa đổi hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một chút hiểu biết về phương pháp song tu.
Dù sao, truyền công chữa thương cũng là một bộ phận của song tu.
Suy tư trong chớp mắt, Lâu Cơ rất nhanh đã liên tưởng đến Lạc Hi Nhiên ngăn cách vạn năm kia.
Xem ra, Bạch Mộ Hi này là đi ra cùng một chỗ với Lạc Hi Nhiên.
Khẽ cười một tiếng, Lâu Cơ hơi nhăn trán:
"Xem ra ngươi hẳn là từ địa phương nhỏ ngăn cách nào đó đi ra, nhưng cũng không cần khẩn trương, vấn đề của Trường Thiên chỉ cần phương pháp song tu đơn giản nhất là có thể giải quyết, chỉ cần ngươi hiểu được cách vận chuyển nguyên khí, một lát nữa ngươi sẽ được học."
Nói xong, Lâu Cơ ra hiệu Bạch Mộ Hi đưa hai tay ra:
"Hai tay trải phẳng trước người, mười ngón câu lại."
".... vâng."
Bạch Mộ Hi thuận theo vươn tay ra, mười ngón đóng chặt, câu thành trảo.
Lâu Cơ điềm nhiên cười một tiếng, khoác tay mình lên phía trên.
Song tu rất nhanh đã bắt đầu.
Không phải cái chủng loại không đứng đắn kia.
Không thoát y, không kết nối thân thể, chỉ có ngồi thẳng xếp bằng, cùng với mười ngón tay câu lại đan xen.
Một loại tư thế song tu rất tiêu chuẩn.
Từ khí tức tán dật quanh thân của hai nữ tử và luồng gió nhẹ hình thành từ màn mưa ở bên ngoài, gió nhẹ lướt qua gương mặt hơi có vẻ thống khổ của Hứa Nguyên, mát mẻ thổi qua khiến hai con ngươi đóng chặt của hắn hơi mở ra một chút.
Bên trong đôi mắt đen nhánh dường như có vô số thần quang đang lóe lên.
Huyết mang và vàng nhạt xen lẫn, thậm chí còn có một vệt phấn quang nhàn nhạt như ẩn như hiện ở trong đó.
Hứa Nguyên có cảm giác trạng thái bây giờ của hắn rất quỷ dị.
Nhìn ở bên trong, hắn có thể cảm nhận được thức hải của chính mình sắp bị no bạo, nhưng vẫn không có cảm giác quá mức thống khổ.
Hết thảy giác quan xung quanh dường như đều đang rời khỏi hắn.
Thính lực, xúc cảm, khứu giác, thậm chí ánh mắt chiếu tới Lâu Cơ và Bạch Mộ Hi bên cạnh cùng với Thiên Diễn đang đứng bên giường đều không ngừng đi xa khỏi tầm mắt hắn.
Hứa Nguyên biết đây không phải là một dấu hiệu tốt, tu giả mất đi cảm giác của bản thân mặc kệ là dưới loại tình huống nào đều cực kì nguy hiểm, càng đừng nói tới ý hồn bí pháp trong thức hải hắn vẫn còn đang không ngừng vận chuyển.
Nhưng Hứa Nguyên hắn cũng không phải rất lo lắng chính mình sẽ cứ như vậy mà chết bất đắc kỳ tử.
Tiến vào loại trạng thái này thực ra cũng đã giúp hắn có thể lẩn tránh cơn tê liệt đau nhức kịch liệt trong thức hải.
Đang còn suy nghĩ tới những nghĩ ngợi tạp nhạp này, Hứa Nguyên phát hiện đôi mắt của Lâu Cơ và Bạch Mộ Hi vừa nãy còn nhắm lại đã đồng thời mở ra.
Nói trong chớp mắt, vậy mà đúng thật là trong chớp mắt.
Thời điểm vận chuyển công pháp, cảm giác của tu giả sẽ trở nên càng thêm linh mẫn, nhanh chóng giống như viên đạn bắn ra vậy.
Thời điểm tu giả cao giai vận chuyển công pháp, động tác của người bình thường cơ bản là chậm như rùa bò.
Đối với Hứa Nguyên hắn mà nói thì chỉ là trong chớp mắt, nhưng đối với tiểu Bạch và Lâu Cơ thì đã có thể hoàn thành một vòng, thậm chí mấy vòng tuần hoàn rồi.
Con ngươi khép kín chậm rãi mở ra, công pháp đặc thù khiến cho con ngươi vốn dĩ màu bích lục của Lâu Cơ trong chớp mắt chói lọi chói mắt như Tử Tinh.
Công pháp tán đi, đồng tử Lâu Cơ bình thản trở lại, nhẹ giọng hỏi:
"Học xong rồi a?"
Bạch Mộ Hi thu tay về, vuốt cằm nói:
"Ừm."
Lông mày Lâu Cơ chau lên, ngữ khí nghiêm túc:
"Việc này không phải trò đùa."
Bạch Mộ Hi buông thõng tầm mắt, thanh tuyến nhạt mềm:
"Mộ Hi sao dám lừa gạt trên chuyện này."
Lâu Cơ hơi có vẻ kinh ngạc đối với thiên tư của Bạch Mộ Hi, lập tức cười khẽ một tiếng:
"Thiên tư không tệ, chuyến đi Bắc cảnh này của Trường Thiên ngược lại nhặt được không ít bảo bối trở về."
Nói xong, nàng định nâng đỡ Hứa Nguyên ngồi dậy.
Nhưng ý niệm vừa xuất hiện, động tác của Lâu Cơ lại trì trệ.
Song tu liên quan đến tam đại bí phủ kinh lạc, thức hải, đan điền trong thể nội, chỉ một chút sai lầm thì sẽ tẩu hỏa nhập ma, nhất định phải hết sức chăm chú.
Vừa rồi nàng cũng không phát giác ra, bây giờ đã kết thúc, Lâu Cơ mới cảm giác được thời khắc này khí tức của Hứa Nguyên cực kì quỷ dị.
Ngay lúc này trên thân Hứa Nguyên nàng có thể cảm nhận được ba cỗ khí tức, chính là của Hứa Nguyên và Thiên Diễn, cùng với Mị Hồn ma thể lúc trước kia.
Loại khí cơ hỗn tạp quỷ dị này Lâu Cơ đã từng thấy qua, hơn nữa còn gặp qua không ít.
Ma công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận