Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 855: Đề nghị

Trong chớp mắt đưa ra quyết định, mười mấy bình ngọc liền lập tức xuất hiện ở trước mặt nàng.
Hình thái dược thạch trong bình ngọc đều không đồng nhất.
Có đan dược, có thuốc bột, cũng có dược dịch, thậm chí còn có linh cao thoa ngoài da.
Ông ——
Công pháp vận chuyển, đồng tử tinh quang của Lâu Cơ phát ra quang mang yêu dã, tóc dài bay múa.
Ánh mắt quét nhẹ qua bình ngọc trước mặt, sáu bình ngọc trong đó không có bất kỳ dấu hiệu gì lập tức vỡ thành bột mịn.
Dược dịch và đan phấn bên trong lập tức bị một ngọn lửa màu tím bùng lên bao khỏa, từng sợi mùi hương của thuốc dần dần tràn ra bên trong phòng nhỏ.
Những dược thạch này đều có tác dụng trợ giúp phá cảnh đỉnh cấp, nhưng vẫn cần căn cứ theo triệu chứng của Trường Thiên mà tiến hành một vài điều chỉnh thử phối dược.
"Lâu tổng trưởng."
Đột nhiên thanh âm đánh gãy suy nghĩ của Lâu Cơ.
Thiên Diễn vừa rồi một mực không lên tiếng đột nhiên mở miệng, thanh âm thanh thúy không chứa bất kỳ tâm tình gì vang lên trong phòng nhỏ yên tĩnh:
"Việc này ta cho rằng ngươi nên hỏi thăm ý kiến của Trường Thiên, nếu như thành công tiêu hóa Diễn Thiên thần hồn, hạn mức cao nhất trong tương lai của hắn sẽ cao hơn."
Lâu Cơ nghe vậy đôi mắt nhíu lại, con ngươi màu tím lập tức quét về phía Thiên Diễn, thanh tuyến lạnh xuống:
"Thánh nữ, bây giờ căn cơ Trường Thiên tổn hại là bởi vì ngươi mà thành, hiện tại nếu như ngươi còn nói bất luận lời nói gì, bản tọa đều sẽ coi như lời mật thám."
Đối mặt trong chớp mắt, tay Thiên Diễn vịn trên người Hứa Nguyên, không lạnh không nhạt trả lời:
"Ta chỉ đang nói một đề nghị thôi."
"Thật sao?"
Lâu Cơ không cho Thiên Diễn bất luận sắc mặt tốt gì:
"Hiện tại đề nghị này bản tọa đã nghe rồi, ngươi có thể ngậm miệng."
"Tỷ… "
Lúc này Hứa Nguyên lên tiếng:
"Ta… "
"Trường Thiên!"
Lâu Cơ đánh gãy lời Hứa Nguyên, thanh âm lần đầu tiên có chút nghiêm khắc.
"Tỷ."
Hứa Nguyên cũng không hề từ bỏ, thanh âm hư nhược mang theo một chút kiên quyết:
"Ngươi hãy nghe ta nói hết!"
"."
Lâu Cơ nhíu mày lại, con ngươi vốn luôn vũ mị ung dung nhưng vào lúc này có vẻ hơi âm lệ.
Mà sắc mặt của nàng cũng bị Hứa Nguyên nhìn vào trong mắt.
Hắn có thể hiểu được Lâu Cơ đang suy nghĩ cái gì.
Địa vị và thân phận của hắn trong tướng phủ khiến Lâu Cơ nàng không thể không suy nghĩ sâu xa rất nhiều chuyện.
Càng đừng nói tới tính chất chuyện này hiện tại nếu như làm lớn chuyện ra, thậm chí có thể coi như Giám Thiên các tuyên chiến đối với tướng phủ.
Dù sao, dưới thị giác của Lâu Cơ nhìn lại, toàn bộ sự tình này chính là Thánh nữ Giám Thiên các ngay dưới mí mắt nàng lấy Diễn Thiên Quyết ra làm mồi nhử, khiến cho Thái tử tướng phủ hãm sâu vào cảnh tù túng.
Nhẹ thì tổn thương căn cơ, nặng thì trực tiếp trở thành người thực vật.
Không trực tiếp ra tay với Thiên Diễn đã coi như là Lâu Cơ rất khắc chế rồi.
Trong cái nhìn chăm chú của Hứa Nguyên, âm lệ trong mắt Lâu Cơ dần dần tiêu tán, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, sau một trận nổi sóng chập trùng, dừng động tác trong tay lại:
"Được, ngươi nói đi. Nhưng Trường Thiên, nếu như ngươi đưa ra phán đoán sai lầm, ta sẽ báo cáo toàn bộ sự thực cho phụ thân ngươi."
Ý tứ rất đơn giản.
Là Thái tử tướng phủ, cần có đủ lãnh huyết, cần hoàn toàn lý tính, người xử trí theo cảm tính sẽ không cách nào chưởng khống được tướng phủ to như vậy.
Nàng sẽ báo lên Hứa tướng, khả năng độ lượng của Hứa Nguyên hắn còn chưa đủ.
"Ha ha."
Hứa Nguyên hiểu ý khẽ cười một tiếng, chịu đựng cỗ đầu váng mắt hoa chợt xa chợt gần trong đầu kia, ba loại lựa chọn lướt qua trong đầu.
Thứ nhất, song tu với tiểu Bạch, hạ cảnh giới, tổn hại căn cơ.
Thứ hai, cưỡng ép phá cảnh, tổn hại căn cơ.
Thứ ba, giữ vững vận chuyển ý hồn bí pháp, đối diện với nguy cơ có khả năng trở thành người thực vật, đổi lấy đặc tính Diễn Thiên thần hồn.
Nếu là ở trong «Thương Nguyên», hắn đại khái sẽ chọn cái thứ nhất.
Tổn hại gốc rễ có thể chậm rãi chịu đựng bồi dưỡng, nhưng mất cơ hội song tu coi như không nhất định sẽ có cơ hội khác.
Nhưng đặt ở hiện thực.
Nghĩ thế, Hứa Nguyên vuốt vuốt mi tâm:
"Tỷ, ta cũng không phải là muốn nói chuyện thay Thiên Diễn, chỉ là ta rất rõ ràng trạng thái của chính ta, ta cảm thấy có thể thử một chút."
"Thử?"
Chân mày Lâu Cơ nhíu chặt hơn.
Hứa Nguyên liếm liếm khóe môi hơi có vẻ khô nứt, cười nhẹ nói:
"Dù sao cũng là cầu phú quý trong nguy hiểm nha, đây chính là cơ hội có được đặc tính Diễn Thiên thần hồn."
Nghe nói như thế, Lâu Cơ bỗng nhiên cười, nhưng cười đến mức có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
"Lấy tình trạng của ngươi bây giờ, muốn thử như thế nào?"
"."
Hứa Nguyên than nhẹ một tiếng, choáng váng mê ly trong mắt dần dần rút đi, ngược lại trở nên bình tĩnh như hồ nước.
Trong mắt lấp lóe ánh sáng vàng kim xen lẫn huyết sắc, lộ ra cực kì yêu dã.
Ra hiệu Thiên Diễn một bên đang vịn hắn buông tay ra, Hứa Nguyên tự ngồi thẳng xếp bằng, nhìn thẳng Lâu Cơ nói:
"Tình trạng của ta kỳ thật cũng không kém như trong tưởng tượng của ngươi."
"."
Nhìn thần sắc tư thái của hắn chuyển biến, trong mắt Lâu Cơ bộc lộ một vòng kinh ngạc, chợt cau mày thấp giọng nói:
"Loại chuyện ráng chống đỡ này cũng không phải một lựa chọn sáng suốt."
"Ráng chống đỡ? Ha ha "
Bạn cần đăng nhập để bình luận