Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 923: Điều kiện

Ngay lúc đó, thân thể của nàng cũng vô thức chuyển động, hai tay đồng thời kết ấn.
Bốn chuôi tiên kiếm giống như thực chất hiển hiện quanh thân nàng, kiếm minh khiếu thiên, hóa thành tàn ảnh nghênh đón dị thú quanh mình đè xuống phía nàng!
Oanh! ! ! !
Oanh minh vang vọng chân trời, sóng xung kích cuồng bạo nghiền nát hết thảy rừng cây sương mù quanh mình, ngay cả Quỷ Vụ giống như giòi trong xương tràn ngập trong không khí cũng tiêu tán không còn!
Bụi mù rút đi, Quỷ Vụ lại xuất hiện.
Sau khi cương phong cuồng bạo tán đi, khuỷu tay Hứa Nguyên kẹp lấy eo thon của Hạ Tình, một mặt ngưng trọng nhìn về phía chiến đấu phía dưới.
Hai tên Nguyên Sơ vô địch cùng giai đối oanh, trực tiếp chẻ địa hình dãy núi quanh mình thành một chỗ đất trũng, nhưng hai nữ tử ở trong đó vậy mà đều lông tóc không tổn hao gì.
Cùng một sư phụ dạy, không phá được chiêu cũng dễ hiểu.
Thiên Diễn nhìn nữ tử váy đen đối diện, lần nữa lên tiếng nói:
"Ta nói, ta tên Thiên Diễn."
"Sách "
Lại lần nữa nghe được câu này, trong mắt Thiên Dạ đã không còn nghi hoặc, nhẹ sách một tiếng, nhăn mày nói:
"Ta thế nhưng chưa từng nghe nói trong số người đời này có người nào tên Thiên Diễn xuất thế."
Nghe nói lời ấy, giữa lông mày Thiên Diễn rõ ràng buông lỏng một chút, lời nói thanh u:
"Có thể là ngươi lúc đầu."
Trong con ngươi của Thiên Dạ mang theo một chút ghét bỏ, thấp giọng nói:
"Nếu như ta là Thiên Diễn, Các chủ đời kế tiếp không phải ta không thể…"
Dừng lại trong chớp mắt, nàng đe dọa nhìn đôi mắt Thiên Diễn:
"Đừng có chuyển chủ đề, trả lời câu hỏi của ta, còn có tại sao Các chủ lại muốn truyền đạt tin tức sai lầm, tru sát một tên Thiên Diễn? Quan hệ giữa ngươi và Quỳnh Hoa tông đến cùng là quan hệ như thế nào?"
"Vấn đề của ngươi có chút nhiều."
"Ta cũng muốn hỏi ít hơn một chút!"
Ma nữ vốn dĩ mang ý cười khoan thai giờ phút này trở nên có chút hung lệ, thanh tuyến vũ mị của Thiên Dạ bị đè thấp, có vẻ hơi nôn nóng:
"Hiện tại loại tình huống này ta cần một lời giải thích."
"Ngươi muốn giải thích?"
"Có điều kiện?"
"Cái này thì ngược lại không có, nhưng cũng có thể sẽ khiến cho nhận biết của ngươi sụp đổ."
"Có ý tứ gì?"
Thiên Dạ nhăn mày lại.
"Bởi vì ta không phải Thiên Diễn thời đại này."
"."
Thiên Dạ.
Đối mặt trong chớp mắt, bên trong mắt vàng của Thiên Dạ mang theo một sợi khinh thường, thấp giọng nói:
"Ngươi nếu như thật sự là Thiên Diễn, hẳn sẽ rõ ràng nhất cho dù là trụ thuật chi đạo cường đại nhất cũng chỉ có thể tiến hành can thiệp một chút trên tiêu chuẩn hoàn vũ, lấy nhục thân hoặc ý hồn khóa vực lúc trụ chính là một lời nói vô căn cứ."
"Ngươi hiểu lầm rồi."
Thiên Diễn khe khẽ lắc đầu, nhẹ giọng thì thầm:
"Ý của ta là, bây giờ vị trí thế giới này của chúng ta là một huyễn cảnh."
"Huyễn cảnh?"
"Một huyễn cảnh đã qua đời hai vạn năm."
"."
Thiên Dạ.
Tiếng cười khẽ đứt quãng như tiếng chuông leng keng, Thiên Dạ đưa tay xoa mi tâm, trong tiếng cười nhuốm vẻ đùa cợt không cần nói cũng biết.
Hứa Nguyên đứng trên đỉnh sương mù giữa cánh rừng nghe thấy tiếng cười phía dưới, trong lòng hơi thở dài.
Rất rõ ràng, Thiên Dạ không tin.
Nhưng đây cũng là sự tình không có cách nào.
Coi như đổi lại là hắn, tương tự cũng sẽ không tin tưởng việc này.
Nếu như lúc đầu hắn xuyên qua thế giới huyễn cảnh này, đột nhiên có người chạy tới nói cho hắn biết nơi này là hư cấu, ngươi đã chết được hai vạn năm, Hứa Nguyên hắn coi như không đánh cho đối phương ngừng nói cũng sẽ trực tiếp coi người này là đồ đần.
Các ngươi là không có não đúng không?
"Hô, lý do bây giờ của ngươi còn không bằng nói ta vừa mới xuyên không còn đáng tin hơn."
Thiên Dạ phía dưới dường như cười đủ rồi, tiếng cười ngừng lại, thở ra một hơi thật dài.
Xuyên thấu qua khe hở thon dài mảnh khảnh, bên trong đôi mắt màu vàng kim thần tính và yêu mị kia mang theo một chút không kiên nhẫn:
"Nhìn Diễn Thiên Quyết mà ngươi vừa mới thi triển, ta có thể cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng."
Nói xong, hai tay nàng vẫn ôm trước ngực, ngón tay tùy ý chỉ một phương hướng bên cạnh, ý vị thâm trường:
"Nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng, chỗ này còn có một tên Thánh Tôn đang tùy thời chờ đợi tín hiệu của ta."
Thiên Diễn ung dung thở dài, đang muốn lên tiếng lần nữa, nhưng lại chợt ngậm miệng lại, ngước mắt nhìn về phía nam tử đang vịn vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Tình giữa không trung, lạnh giọng phân phó nói:
"Hứa Nguyên, ngươi xuống đây giải thích cho nàng việc này."
"."
Hứa Nguyên nghe vậy sững sờ, chợt trợn trắng mắt.
Đến nữa, sự tình khua môi múa mép vẫn phải để cho hắn làm, có điều cái thái độ dù chết vẫn ngạo kiều trước sau như một này…
Hứa Nguyên mang theo Hạ Tình chậm rãi từ trên không trung hạ xuống mặt đất, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ sẵn kế hoạch trong đầu.
Việc này can hệ trọng đại, loại thân phận này của Thiên Dạ nếu như sau này trợ giúp cho bọn hắn, vậy con đường chạy trốn sau này có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn gấp trăm lần.
Cho nên, bây giờ nếu có thể tranh thủ được thiện ý của đối phương thì tốt nhất là nên tranh thủ một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận