Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 796: Lại bị chơi rồi?

“Nàng đang cười cái gì?”
Lý Thanh Diễm tựa đầu lên gối, cười tươi như hoa: “Với tốc độ của xe ngựa, đi tới quân doanh cần hai khắc đồng hồ”.
Hứa Nguyên nghe vậy sửng sốt, sau đó bật cười: “Lời này của nàng có ý gì?”
Đầu lưỡi đẩy nhẹ qua khóe môi, Lý Thanh Diễm đưa cánh tay ngọc mềm như dải lụa ngoắc lấy cổ của hắn, sát tới bên tai, hơi thở như hoa lan: “Ngươi đoán xem?”
Dứt lời, tấm lụa đen còn vương lấy bộ ngực lập tức vỡ vụn hoàn toàn, mà cùng với những mảnh vụn còn có tơ chỉ mảnh khảnh vắt qua đầu của hắn, dường như nàng thật sự muốn chơi đùa cùng hắn.
Trong tiếng cười duyên trầm ấm mà đầy dụ hoặc, hắn dùng sức đặt nàng ngay ngắn ở trên giường, đưa đôi tay ôm lấy chân ngọc của nàng ở trước mặt chuẩn bị kéo lên trên, đang chuẩn bị có động tác kế tiếp thì bất chợt cảm giác được một sự không thích hợp.
Đối diện với nàng... Không. Không phải đối diện, Lý Thanh Diễm cũng không nhìn hắn.
Ngay lúc này, Lý Thanh Diễm không dùng đôi mắt để nhìn hắn, mà nhìn hơi chếch ra phía sau hắn.
Một cảm giác lạnh thấu tim bắt đầu từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu.
Thời gian cũng như ngừng lại, động tác của Hứa Nguyên cũng ngừng lại, gắng gượng quay đầu từng chút từng chút một để nhìn lại.
Đập vào đôi mắt, trống không.
Lại bị chơi rồi.
Một lần nữa chuyển ánh mắt, Hứa Nguyên nhìn vào nữ tử ở dưới thân đã có chút không hài lòng: “Lý Thanh Diễm, nàng chơi cái này...”
Lời còn chưa dứt, một luồng khí tức nguy hiểm xuất hiện vô cùng đột ngột ở phía sau hắn.
Rất bất ngờ. Hơn nữa không cần linh thị cũng có thể phát hiện ra khí tức này.
“...”. Hứa Nguyên.
Ngón tay đang vuốt ve bụng dưới của Lý Thanh Diễm bất chợt run rẩy, trong khoang mũi Lý Thanh Diễm cũng rất phối hợp mà phát ra tiếng rên kiều mỵ, giọng nói trầm ấm khàn khàn mang theo vài phần dụ hoặc: “Ưm... Bản cung chơi... chơi cái gì... ?”
“...”. Hứa Nguyên.
Khí tức phía sau là Thiên Diễn? Hay là nữ nhân hư hỏng này đang giở trò quỷ?
Hứa Nguyên bỗng nhiên lại bắt đầu khát vọng lực lượng.
Nếu như hắn vẫn là dị quỷ Thuế Phàm như lúc trước, rốt cuộc trong xe này có người thứ ba hay không thì chỉ trong nháy mắt là có thể phát hiện.
Hít sâu một hơi, Hứa Nguyên đột ngột ngoảnh đầu nhìn lại.
Lần này, hắn đã thấy một vật.
Một cây gậy gỗ, rất thô, rất dài.
Tựa như lúc trước, ở bên trong cái miếu nát chốn thâm sơn, một cành cây mà tảng băng lớn tiện tay nhặt lên.
Bản năng thôi thúc nhìn lại theo cây gậy gỗ, ánh mắt Hứa Nguyên tập trung vào một bàn tay ngọc rất quen thuộc, mà bối cảnh sau đó là một bộ cung trang cầu kỳ màu hồng nhạt.
Xong con ong.
Nữ nhân hư hỏng này không lừa hắn.
Còn chưa kịp nhìn kỹ, gậy gỗ đã giương lên.
Hứa Nguyên há miệng: “Chờ...”
“Bùm! !!”
Gậy gỗ đụng vào nóc xe.
“...”. Hứa Nguyên.
Ngước mặt nhìn lên, chỉ trong nháy mắt mà sắc mặt trở nên nghiêm túc, Hứa Nguyên há miệng đang định nói chuyện, nhưng còn chưa kịp thấy rõ được đối phương, cái gậy gỗ xen lẫn tiếng gió vung thẳng xuống!
Hứa Nguyên ngay lập tức nhắm hai mắt lại, cảm thấy hẳn là Thiên Diễn sẽ không cam lòng hạ sát chiêu.
“Oànhhhhh! !! !!”
Một tiếng trầm đục tới rất đúng giờ, nhưng đau đớn ở trong dự đoán của Hứa Nguyên cũng không truyền tới.
Hơn nữa, ngũ giác của Hứa Nguyên vẫn rất thanh tỉnh, để cho hắn ý thức được dường như cũng không rơi vào hôn mê.
Bởi vị đang có một thân thể mềm mại ôm lấy.
Da thịt trần trụi tiếp xúc với nhau, nhiệt độ cơ thể vô cùng dễ nhận ra.
Đây là cảm xúc của công chúa quấn ngực?
Mở mắt ra, thời gian trôi rất chậm, mái tóc như thác nước thơm ngát xông lên mũi, còn rơi vào trong mắt là hình ảnh Lý Thanh Diễm đưa tay bắt lấy cây gậy gỗ kia.
Cảm giác an toàn tuyệt đối thật khiến cho người ta an tâm. Tuy nhiên, cục diện hiện tại, Hứa Nguyên cảm thấy mình vẫn nên giả chết thì tốt hơn.
Dù sau thì người chết là không cần phải nói chuyện.
Lý Thanh Diễm dùng thân thể của hắn để che lại mình, nhìn chằm chằm vào Thiên Diễn, giọng nói rất nhẹ, cũng rất lạnh.
“Thánh nữ điện hạ”
“Mặc dù bản cung cho phép ngươi đứng ở bên cạnh bàng quan theo dõi, nhưng tiến hành quấy rầy như thế này có phải là hơi quá đáng hay không?”
Dứt lời, âm thanh thanh thúy đạm mạc của thiếu nữ kia lần đầu tiên vang lên trong xe: “Đây là chuyện của ta cùng với hắn”.
Ngón tay Lý Thanh Diễm hơi dùng sức, gậy gỗ hóa thành vụn gỗ chỉ trong nháy mắt: “Thánh nữ quấy rầy chuyện phòng the của bản cung cùng với phò mã, sau đó nói với bản cung đây là chuyện của ngươi cùng với phò mã của bản cung? ?”
Trong lời nói của Thiên Diễn không có vẻ sốt ruột, lạnh lạnh nhạt nhạt: “Hắn từng có ước định với ta”.
Lý Thanh Diễm hít sâu một hơi, bộ ngực uyển chuyển phập phồng, ôm eo Hứa Nguyên, giọng điệu mang theo vẻ hài hước: “Xem ra lại là câu chuyện trong giấc mộng hoàng lương kia”
Giọng nói của nữ tử ở phía sau hạ xuống rất thấp: “Trang chu mộng điệp, mộng điệp trang chu, hư hư thực thực, điện hạ không cần phải vội vã phủ định chuyện đã xảy ra giữa ta và hắn”.
Người chết nghe thấy vậy thì cảm thấy sửng sốt, thế giới này như vậy mà lại có điển cố này? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận