Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 862: Tịnh tâm

So với cơn đau như thấm vào cốt tủy của hai lần trước, quá trình thôn phệ thức hải là choáng váng buồn nôn kéo dài liên tục.
Đau đớn sẽ ảnh hưởng đến tâm trí, nhưng cơn đau cũng có thể khiến người tỉnh táo, làm Hứa Nguyên có đủ lực kiểm soát để thao túng và hướng dẫn nguyên khí trong cơ thể.
Mà choáng vàng và buồn nôn thì lại làm cho trạng thái ý thức của Hứa Nguyên cứ mơ hồ, không chú ý thì sẽ phân tâm.
Khó tập trung lực chú ý, đây là một chuyện gay go.
Tất cả mọi thứ trong cơ thể tu giả đều vô cùng tinh vi, không thể có bất kỳ sai lầm nào chứ đừng nói đến loại chuyện nguy hiểm như là thôn phệ ý hồn của người khác trong thức hải.
Nhưng ngoài tin xấu này, còn có tin tốt.
Bí pháp ý hồn lần này biết tự chuyển động.
Thật ra cũng chỉ có hai chuyện để hắn cần làm.
Đầu tiên, giữ ổn định tâm trí, quan sát bí pháp tự động vận chuyển trong thức hải có xảy ra sai lầm nào không, nếu có thì lập tức nắn lại.
Thứ hai, làm đủ mọi cách để bào mòn ý hồn của Diễn Thiên Thần Hồn dung hợp trong thức hải, đề phòng ý hồn đó căng vỡ thức hải của hắn.
Chuyện này cũng khiến cho việc tiêu hóa Diễn Thiên Thần Hồn dễ hơn so với tưởng tượng của Hứa Nguyên.
Tất nhiên, dễ ở đây là dễ hơn so với việc thu thập Tiên Thiên đạo thể và linh thị lúc trước.
Diễn Thiên Thần Hồn của Thiên Diễn liên tục tấn công vào thức hải của Hứa Nguyên qua sự thôn phệ của bí pháp ý hồn.
Nếu không phải phần cứng của Tiên Thiên đạo thể là ưu dị, bức tường thức hải vô cùng cứng cỏi, có lẽ bây giờ Hứa Nguyên đã biến thành tên ngốc vì thức hải bị tan vỡ.
Nhưng cho dù thức hải có được sự cứng rắn của Tiên Thiên đạo thể, dưới tác động như vậy thì cũng có vài vết nứt xuất hiện trên tường thức hải.
Ồ không, nói là vết nứt thì hơi cụ tượng hóa, dù sao thì thức hải của tu giả cũng không phải là một khí quan cụ tượng hóa như đan điền.
Hơi giống như một lĩnh vực hư vô được đặt trong đại não.
Và trong lĩnh vực hư vô ấy, vài hạt tròn nhỏ dần xuất hiện ở biên giới.
Ở giữa đen tuyền, xung quanh là màu xám, nối nhau dày đặc, từng vệt từng sợi cặn ý hồn đang liên tục thẩm thấu từ bên trong ra ngoài.
Mà biến cố xuất hiện ở ngoại giới lần này chính là ý thức của Hứa Nguyên đang dần sinh ra ảo giác.
Có ngợp trong vàng son của kiếp trước, có trăng hoa hư hỏng của kiếp này.
Giây trước thân hắn còn đang ở đô thị hiện đại, bên cạnh là các chị gái hiện đại mặc váy ngắn cực nóng bỏng đang uốn éo không ngừng, bên tai là tiếng nhạc giật gân chói tai nhức óc.
Mà giây tiếp hắn lại ở trong một gánh hát cổ kính, dây đàn thanh u khẽ gảy hấp dẫn lòng người.
Ngay lúc tâm thần rung chuyển, một âm thanh hơi tươi đẹp quát lên bên tai hắn.
“Tịnh tâm.”
Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, ảo ảnh không ngừng nổi lên trước mặt Hứa Nguyên tan vỡ với tốc độ cực nhanh, mọi thứ xung quanh đều quay về căn phòng bị thủng một lỗ lớn kia của Thiên Diễn.
Đó là Thiên Tự Chân Ngôn từ Thiên Diễn.
Sau khi nhận ra chuyện này, Hứa Nguyên vội vàng tập trung ý chí.
Bởi vì hắn phát hiện, bí pháp ý hồn tự động vận chuyển ban đầu đã bắt đầu biến đổi do lỗ thủng mà thức hải tan vỡ mang đến.
Hắn cần phải uốn lại kịp lúc.
Nhịn xuống cảm giác choáng váng buồn nôn đến tuyệt vọng kia, Hứa Nguyên cưỡng chế dẫn dắt ý hồn đang méo mó trở lại con đường chính xác, sau đó bỗng trong đầu hắn ngộ ra.
Có kinh nghiệm trải qua khi nãy, hắn đã hiểu được cách vận hành của huyễn thuật ở thế giới này.
Logic cơ bản của huyễn thuật không phải là ảnh hưởng đến ý hồn của tu giả, mà là bộ não.
Chẳng qua dị tính của thân thể tu giả sẽ vâng theo bản năng mà để ý hồn phản kháng sự xâm lấn của thuật pháp ảo giác, cuối cùng trở thành cuộc tranh chấp giữa các bí pháp ý hồn.
Mà sở dĩ Anh Thụ Mị Thần có thể bỏ qua tu vi, bỏ qua thể chất trực tiếp kéo hắn vào ảo cảnh, có lẽ là bởi vì nó có thể xuyên thẳng qua phòng hộ của ý hồn.
Sau khi hiểu rõ tầng cơ chế này, đầu óc Hứa Nguyên đột nhiên hiện lên rất nhiều thứ liên quan đến cách sử dụng đạo uẩn của Mị Thần.
Nhưng nguy cơ hiện tại chưa kết thúc nên tạm thời hắn đè tâm tư ấy xuống đáy lòng.
Đến giờ cũng mới chỉ là một món nhắm khai vị, Hứa Nguyên có thể cảm nhận được Diễn Thiên Thần Hồn đã bị nghiền thành cát mịn trong thức hải chỉ mới tiêu hóa được một phần ba.
Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút.
Trong phòng nhỏ, khi mọi người đang ngừng thở tập trung, lông mày của Lâu Cơ dần nhăn lại.
Mặc dù ý hồn của nàng không thể thâm nhập vào thức hải của Hứa Nguyên, nhưng với kiến thức của nàng, chỉ là khí tức mà Hứa Nguyên vừa lộ ra thôi thì cũng đã đoán được lúc này hắn đang trải qua chuyện gì.
Từng luồng bực dọc bắt đầu dâng lên trong tim nàng.
Ý chí thực sự rất quan trọng đối với tu giả, nhưng vật chất sẽ không thay đổi vì ý chí mạnh mẽ của ngươi.
Cũng giống như thức hải đang dần tan vỡ của Hứa Nguyên lúc này.
Thuật pháp mà vừa nãy Thánh Nữ của Giám Thiên Các thi triển lại chỉ mà một kế sách kéo dài trị ngọn không trị gốc, hai chữ ‘tịnh tâm’ cũng không thể tu bổ kẽ hở trên tường thức hải của Hứa Nguyên, nó chỉ đơn giản là bảo vệ đầu óc khiến hắn không bị ảnh hưởng bởi ảo cảnh.
Mà bây giờ, phòng hộ do hai chữ ‘tịnh tâm’ mang đến đang bắt đầu rút khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận