Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1005: Không hài lòng

Thu liễm suy nghĩ, Hứa Nguyên liếc qua Thiến Hề như lâm đại địch bên cạnh, truyền âm phân phó nói:
"Thiến Hề, ngươi coi chừng tên phụ nhân giữa không trung kia, lão già chơi lửa kia giao cho ta"
Nghe nói như thế, ánh mắt vốn dĩ ngưng trọng của Thiến Hề trong nháy mắt không tự chủ mà lóe lên một tia ngạc nhiên.
Ngưng hồn chiến Thuế Phàm?
Có ý tứ gì?
Tam công tử này điên rồi?
"Tam công tử..
Ánh mắt Hứa Nguyên khóa chặt phía trên lão giả đang chậm rãi đi ra từ trong biển lửa kia, thanh âm rất nhẹ:
"Ta nhớ Quân Khánh đã nói qua, để ngươi nghe theo hết thảy mệnh lệnh của ta mà làm việc"Trầm mặc trong chớp mắt, Thiến Hề trầm thấp lên tiếng, sau đó cũng không nói tiếp.
Nàng cũng không có hảo cảm đối với vị tam công tử Tướng phủ này, nếu đối phương đã khăng khăng như thế, vậy cứ theo hắn đi thôi.
Nếu như đối phương bỏ mình, nàng liền lập tức chạy về bên người điện hạ bảo vệ hắn chu toàn.
Điện hạ còn đang chờ nàng.
Từ không trung nhìn xuống dưới, Huệ Châu Huyện thành to như vậy đã có một phần ba bị biển lửa thôn phệ, hơn nữa thế lửa này còn lấy một loại tốc độ cực kỳ nhanh chóng lan tràn ra các phần còn lại.
Mà kẻ đầu têu hết thảy chuyện này đang từng bước từng bước đi tới phía Hứa Nguyên.
Gương mặt lão giả tiều tụy trải rộng nếp nhăn, tóc trắng rối tung cùng với một thân hoa bào nhuộm đầy máu tươi Huyền Ưng, nhưng những mùi máu tươi đang tản mát này tựa hồ càng làm hắn hưng phấn hơn.
Tốc độ hành tẩu của lão giả không tính là nhanh, nhưng trong khoảnh khắc đã cấp tốc kéo gần khoảng cách với Hứa Nguyên.
Trăm trượng, Sáu mươi trượng.
Mười trượng.
Đứng ở phía trên phế tích đổ nát thê lương, Hứa Nguyên lấy chuôi Liễu Mộc Quỷ Nhận ra, lẳng lặng nhìn chằm chằm khuôn mặt tiều tụy phảng phất như vỏ cây của lão giả và thần sắc vô cùng vặn vẹo hưng phấn trên mặt hắn, không nói lời nào.
Mà lão giả tiều tụy sau khi nhìn thấy bộ biểu tình bình tĩnh của Hứa Nguyên thì trên khuôn mặt biểu lộ vặn vẹo lại bộc lộ một vòng không vui.
Hắn không hài lòng với biểu hiện của đối phương.
Hắn cảm thấy giờ phút này tiểu tử này hẳn nên sợ hãi, nên quỳ xuống đất cầu xin tha mạng, nên lấy lão cha quyền khuynh thiên hạ ra dọa hắn, sau đó lại bị hắn một bên hung hăng đùa cợt, một bên ngược sát chí tử. Nhưng rất nhanh, lão giả tiều tụy đã khôi phục bộ dạng vặn vẹo nhe răng cười kia.
Hắn muốn trực tiếp kéo tấm da mặt tuấn mỹ kia xuống, nhìn xem nét mặt của hắn còn có thể bình tĩnh như vậy hay không.
Sau đó, thân hình của hắn bỗng nhiên biến mất trong tầm mắt Hứa Nguyên.
Tốc độ của Thuế Phàm không phải thứ mà Hứa Nguyên có thể đuổi theo, nhưng hắn không theo kịp không có nghĩa là Lạc Hi Nhiên không theo kịp.
"Ầm!"
Một tiếng nổ trầm vang lên.
Lạc Hi Nhiên giương Liễu Mộc Quỷ Nhận nằm ngang trước người, va chạm với nắm đấm mang theo liệt diễm của lão giả tiều tụy kia.
Lực đạo cường đại của Thuế Phàm cảnh trực tiếp hất Liễu Mộc Quỷ Nhận trong tay Hứa Nguyên bay ra, lượn vòng đâm vào phía trên một chỗ phế tích cách đó hơn mười trượng.
Vẻn vẹn một kích, cho dù các nơi trong thể nội có vô số thảm vi khuẩn hộ thể, nhưng Hứa Nguyên vẫn như cũ cảm nhận được tạng khí trong cơ thể mình đã nát một chút.
Nhưng bởi vì những thảm vi khuẩn kia đã trói buộc các tạng khí vỡ vụn lại với nhau, thân thể của hắn cũng không vì bị thương mà sinh ra trạng thái tiêu cực.
Nhưng Lạc Hi Nhiên dùng Liễu Mộc Quỷ Nhận để tiến hành ngăn cản cũng không thể làm cho một quyền của lão giả tiều tụy này ngừng lại thế đi, vẻn vẹn chỉ khiến nó chệch khỏi quỹ tích một chút.
Kình lực không giảm, hắn trực tiếp đánh xuyên qua ngực phải Hứa Nguyên.
Tiếp xúc gần gũi, uy áp mạnh mẽ không chút nào che giấu quanh thân lão giả tiều tụy gần như khiến hắn chấn động đến mức thân hồn đều nát.
Rất rõ ràng, thân thể dưới gia trì của Lạc Hi Nhiên đừng nói là giúp cho Hứa Nguyên có thể đối đầu với Thuế Phàm, thậm chí ngay cả một quyền tùy ý của Thuế Phàm cũng không thể đón được.
Chênh lệch thực sự quá lớn.
Bàn tay tiều tụy xuyên qua ngực, nhìn lão giả điên cuồng cười gằn trước mắt, Hứa Nguyên có cảm giác hô hấp dần dần bắt đầu khó khăn.
Nhưng cũng may bây giờ mỗi một tấc huyết nhục trong thể nội hắn đều được Hắc Tử khuẩn giáp của Lạc Hi Nhiên thao túng một mực cố định lại cùng nhau, thương thế cũng không chuyển biến xấu thêm một bước. Nhưng rất nhanh, vì đã từng làm dị quỷ Bán Thánh, cường giả Nguyên Sơ trong huyễn cảnh nên Hứa Nguyên hắn rất nhanh đã phát hiện ra một sự tình càng muốn lấy mạng hơn.
Thương thế mà lão giả tiều tụy tạo thành đối với hắn cũng không phải chỉ vẻn vẹn là thương tích ở trên nhục thể, đối với loại cường giả bước vào Thuế Phàm cảnh bọn hắn mà nói, mỗi một lần công kích đều sẽ bổ sung thêm 'Công kích đặc hiệu đặc hữu, cũng chính là đạo uẩn.
Vẻn vẹn trong chớp mắt, Hứa Nguyên liền cảm thấy một cỗ cảm giác nóng rực khó hiểu bắt đầu lan tràn từ chỗ ngực phải của hắn ra toàn thân.
1049 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận