Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 922: Ta là ai?

Thời gian mấy giây, thiếu nữ Thiên Dạ mười bảy mười tám tuổi đã biến thành một vị ngự tỷ dáng người xinh đẹp đẫy đà, vải vóc chiếc váy đen kề sát thân thể mềm mại phát ra trận trận thanh âm "Tư tư" không chịu nổi gánh nặng bị xé rách.
Nhưng mà giờ phút này Thiên Dạ đã không còn công phu đi so đo ngọc thể da thịt trần trụi của chính mình, sững sờ nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mắt.
Trong lúc đối mặt, bên trong mắt vàng của Thiên Diễn mang theo chút nghiền ngẫm hỏi:
"Uy, tên phong của ngươi, tại sao không phải là Thiên Diễn?"
Lời nói của Thiên Diễn cũng không phải truyền âm, xung quanh đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Sau khi sửng sốt trong chớp mắt, Hứa Nguyên lập tức ổn định tâm thần.
Những Thánh tử Thánh nữ Giám Thiên Các này đều lấy Thiên làm họ, về phần tên phía sau, hẳn được tính là một loại tên mà tông giáo đặt cho.
Đại thể tương đương với Thiên gia Hoàng đế hậu thế đều sẽ có niên kỉ hào khác biệt.
Nhưng mà như những lời kia vừa nói, cái phong hào Thiên Diễn này tựa hồ rất tôn quý, hơn nữa đối với Giám Thiên Các mà nói còn có hàm nghĩa đặc thù.
"Ba!"
Một tiếng vang giòn kéo Hứa Nguyên từ trong suy nghĩ về, trong lòng sinh cảnh giác nhìn về phía hai thiếu nữ đứng cách biệt trên không.
A không, hiện tại hẳn là một thiếu nữ và một ngự tỷ.
Lọt vào trong tầm mắt, Thiên Dạ cũng không làm ra bất luận động tác phản kích nào, sau khi mở bàn tay Thiên Diễn ra, che xuân quang hiển hiện trước ngực trực tiếp thối lui về phía sau.
Mà bên trong một đôi mắt màu vàng kim kia, giờ phút này đã không còn tỉnh táo ngả ngớn như vừa rồi, thay vào đó là hỗn loạn và không thể tin.
Không thích hợp.
Nhìn thấy một màn này, đáy mắt Hứa Nguyên lập tức hiện lên một vòng cổ quái.
Trong thế giới huyễn cảnh này, một chút tin tức liên quan tới thân phận đặc thù của hai người đều bị xử lý mơ hồ hóa.
Cũng ví dụ như nói cái tên Thiên Diễn này, lại ví dụ như Thiên Tự Chân Ngôn bình thường nàng thường sử dụng để đối địch.
Trải qua bảy năm, những người truy sát kia không có khả năng lại không báo cáo loại tin tức này trở về.
Nhưng sự thật chính là, tất cả mọi người trong Giám Thiên Các, bao gồm cả Các chủ đương thời đều không có suy nghĩ xem Thiên Diễn nàng như "Người một nhà".
Thiên Diễn chỉ là một cái danh hiệu.
Thiên Tự Chân Ngôn chỉ là một bản công pháp rất cường đại.
Mà để tiến một bước xác nhận điểm này, Thiên Diễn còn từng truy sát đối với những cường giả Giám Thiên Các kia, nói lên chỉ có cao tầng Giám Thiên Các mới có thể biết được mật tân, nhưng những phép thử này lại giống như đá chìm xuống đại dương.
Những cường giả này trực tiếp bị thế giới huyễn cảnh sửa chữa nhận biết.
Hoặc là xem lời nói của bọn hắn như mấy lời không có giá trị, hoặc là trực tiếp không quan tâm.
Cũng bởi vậy, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ mà nói, cho dù Thiên Diễn có thể phá trừ bí pháp này của Thiên Dạ, Thiên Dạ cũng chỉ sẽ hiểu loại thủ đoạn này thành một môn thuật pháp đặc biệt mà thôi, vậy vì sao biểu lộ của nữ nhân này lại giống như là thế giới quan của chính mình sụp đổ vậy?
Trong lòng đang suy tư, Hứa Nguyên liền nghe thấy thanh âm mang theo một tia nghiêm nghị của Thiên Dạ nói:
"Ngươi là ai? Vì sao lại biết tin tức này!"
Thời điểm dứt lời, một cỗ sát ý nồng đậm đến mức dường như biến thành thực chất trực tiếp bao phủ toàn bộ rừng rậm.
Lời nói của nữ tử trước mắt rất nhẹ, nhưng lại trực tiếp trùng kích đến thường thức của Thiên Dạ nàng.
Đối với gốc rễ lập tông của Diễn Thiên Quyết, Giám Thiên Các chọn lựa biện pháp giữ bí mật nghiêm khắc nhất.
Cho dù là một điểm tin tức da lông nhất, trong nội bộ Giám Thiên Các cũng chỉ có Các chủ cùng với Thánh tử Thánh nữ đời tiếp theo mới có tư cách hiểu rõ, ngoại trừ những người đó ra thì ngay cả Thánh Tôn đều không thể biết được mảy may.
Bây giờ lại đột nhiên nhảy ra một người, nhìn tin tức biểu lộ ra hiểu rõ đối với Diễn Thiên Quyết thậm chí muốn che lại nàng…
Mặc dù Các chủ đã ra mệnh lệnh bắt sống đối phương, nhưng nếu như nữ tử trước mắt không cho một lời giải thích hợp lý, Thiên Dạ nàng không ngại trực tiếp giết chết nàng ở nơi này!
Trong chớp mắt cảm thụ khí cơ xung quanh biến động, thần sắc trong đôi mắt Hứa Nguyên không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Việc này, không sợ ngươi động sát tâm, chỉ sợ ngươi không có phản ứng.
Vào thời khắc này, Hứa Nguyên rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Thiên Diễn luôn luôn có tác phong thần đồng đội vừa rồi lại có thể giống như xe tuột xích như vậy.
Nếu như vừa rồi Thiên Diễn phối hợp với hắn cùng nhau phát động công kích đối với Thiên Dạ, không nói tới có thể tru sát, tối thiểu nhất cũng có thể trong chớp mắt khi tiếp xúc tạo thành một chút thương thế đối với nàng.
Thì ra Thiên Diễn là đang chờ ở chỗ này.
Thánh nữ Giám Thiên Các trước mắt này tựa hồ khác biệt với những người khác bên trong hoàn cảnh này.
Nàng có thể phát giác được Thiên Diễn là "Người một nhà".
NPC đã thức tỉnh.
Thanh tuyến thanh lệ của Thiên Diễn vẫn bình ổn như cũ:
"Ngươi cảm thấy ta là ai?"
"Ta nếu biết cũng sẽ không hỏi ngươi."
Mắt vàng Thiên Dạ mang theo sát ý.
Thiên Diễn tiện tay hất một sợi tóc dài trước người ra sau lưng, nhìn chằm chằm con mắt Thiên Dạ:
"Ta gọi là Thiên Diễn."
"Ta biết ngươi gọi là Thiên Diễn."
"Ta nói, ta tên là Thiên Diễn."
"."
Đôi mắt Thiên Dạ giống như là đang nhìn một kẻ ngu.
"Vẫn không hiểu a "
Khuôn mặt nhỏ của Thiên Diễn bộc lộ một vòng suy tư:
"Nếu đã như vậy. Vậy thì cứ như vậy đi."
Thời điểm dứt lời, trong ánh mắt không hiểu và ngạc nhiên của Thiên Dạ, hai tay Thiên Diễn khép lại kết thành một thủ ấn huyền diệu.
Mà cùng lúc đó, trong rừng trống vắng sương mù khoan thai bỗng nhiên truyền tới trận trận âm thanh phượng gáy long ngâm, hư ảnh bốn đầu dị thú dần dần hiển hiện trong sương mù, vây quanh dáng người xinh đẹp của Thiên Dạ bên trong đó.
Váy đen tu thân bị tàn phá theo cuồng phong mà loạn vũ, ngạc nhiên trên mặt Thiên Dạ càng tăng lên.
Tứ.. Tứ Tượng Phong Thiên Ấn? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận