Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 873: Ngoại truyện 1

Rừng rậm thâm sâu tít tắp không thấy điểm cuối, lãng lãng du du như từng đợt sóng triều cuồn cuộn mênh mông.
Rừng rậm giữa hè, cổ thụ chọc trời vô cùng rậm rạp, ve kêu thú hú không dứt bên tai, thi thoảng có thân hình cự thú di chuyển trong rừng tạo thành từng đợt rung động mơ hồ lan truyền qua mặt đất.
Trong sự an yên thuộc về thiên nhiên này, có hai bóng người lướt trái lướt phải xuyên qua từng ngọn cây.
Một nam một nữ, tốc độ rất nhanh, nhưng đều giữ lấy sự lặng lẽ không phát ra tiếng động.
Đợi đến khi lá khô cành gãy khoan thai bay xuống phía dưới, hai bóng hình đó đã xuất hiện bên ngoài trăm thước.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Nhìn vào cành lá rậm rạp ở bốn phía, biểu tình trong mắt nam tử đã có phần chết lặng.
Hắn cùng Thánh nữ này tiến vào ảo cảnh đã qua bảy độ xuân thu.
Và những gì hai người họ làm trong bảy năm qua cũng rất đơn giản.
Chạy trốn.
Một đường chạy trốn.
Chạy trốn đến vĩnh hằng.
Đối lập với thiên hạ Đại Viêm thời hiện tại, cái thiên hạ trong huyễn cảnh của hai vạn năm trước chịu sự ảnh hưởng của nguyên khí sóng triều, gần như có thể gọi là Nguyên Sơ đi khắp nơi, Tông Sư chạy đầy đường.
Việc này cũng đại biểu cho Giám Thiên Các cùng với Thái Thanh Đạo Cung có rất nhiều chân tay đẳng cấp cao để truy sát hai người bọn họ.
Hơn nữa, điểm quan trọng là.
Các chủ của Giám Thiên Các đời này, không có tập quán lãng phí đầu người để mà đưa ra nhân vật phản diện cấp bậc bình thường.
Năm đầu tiên trong quá trình trốn chạy của hắn và Thiên Diễn, Các chủ kia đã phái ra một gã cường giả Thuế Phàm cảnh dẫn đội truy sát.
Sau thời gian truy sát không có kết quả, lập tức điều ra một Thánh Nhân thường trực, chuyên môn phụ trách dẫn đội điều tra truy sát hắn và Thiên Diễn.
Tuyệt vọng hơn nữa.
Đối phương có Diễn Thiên Quyết.
Thiên hạ tuy rộng lớn, nhưng đã không có chỗ ẩn thân cho hắn và nàng.
Khi bọn họ đặt chân ở một vị trí, ngắn thì nửa tuần, lâu thì mấy tháng, truy sát cũng sẽ ùn ùn mà đến.
Mặc kệ là chỗ trốn có bí ẩn đến mức nào, mặc kệ là ở trong bí cảnh nào, đám người truy sát đều giống như giòi bọ trong xương luôn luôn ở phía sau bọn họ.
Thế nhưmg, mọi việc đều là tương đối.
Bởi vì bọn họ cũng có Diễn Thiên Quyết.
Mỗi lúc vào thời điểm đối phương thôi diễn, Thiên Diễn có thể cảm ứng được ngay lập tức, giúp cho bọn họ có thể chạy trốn sớm hơn, không đến mức bị chặn lại ở cửa.
Một đuổi. Một chạy. Bảy độ xuân thu cũng như thoảng qua.
“Chớ xao nhãng tinh thần, hơi thở của ngươi để lộ ra khí tức”
Thanh âm lãnh đạm mà thanh thúy của nữ tử kia vang lên sâu trong đáy lòng Hứa Nguyên, mong theo một phần chán ghét: “Một khi để lại nguyên khí ba động, nữ nhân Thiên Dạ kia có thể dựa vào khí tức mà tìm tới tận cửa”.
Hứa Nguyên nghe vậy, thần sắc trở nên nghiêm túc, lập tức cười khẽ rồi nói một tiếng:
“Các Chủ đại nhân của các ngươi cũng thật là coi trọng đối với chúng ta, lúc trước bị làm thịt mất một gã Thánh tử, hiện tại lại phái tới một Thánh nữ. Giám Thiên Các của các ngươi đúng là nhà lớn nghiệp lớn”
“Nói nhảm quá nhiều”
Thiên Diễn lạnh lùng liếc Hứa Nguyên một cái, váy lưu tiên màu tím nhạt lại gia tốc trong nháy mắt, ở trong phiến rừng rậm xanh biết dào dạt này tạo thành một hình bóng xinh đẹp tuyệt vời xẹt qua, rồi biến mất trong tầm mắt của Hứa Nguyên.
Thấy như vậy, Hứa Nguyên dùng sức, rất nhanh đã đuổi kịp Thiên Diễn.
Hiện tại, tuy rằng chiến lực của hắn được kéo dài một khoảng cách lớn, nhưng từ ba năm trước kia, thân thể đã đột phát tới cảnh giới Nguyên Sơ.
Đây có thể coi như là Ngữ Sơ mở cho hắn một lỗi bug, để cho hắn có thể đồng bộ với tốc độ tăng trưởng tu vi của Cảnh Hách trong thời gian thực.
Thiên Diễn thì dựa vào chính mình mà một lần nữa đột phá tới cảnh giới Nguyên Sơ, còn hắn thì không cần tu hành, tu vi vẫn sẽ liên tục tăng trưởng.
Sau khi tới gần Thiên Diễn, Hứa Nguyên liếc nhìn rừng rậm nguyên sinh đang bị ánh vàng óng ánh của hoàng hôn che lấp lại, nhẹ giọng hỏi:
“Nguyên khí của nàng tản mát như vậy có sao không?”
Từ điểm dừng chân là Cầm Hoa trấn chạy thoát tới nay, hắn vẫn chỉ dùng thân thể mà đi đường, còn Thiên Diễn thì vẫn một mực vận chuyển Diễn Thiên Quyết.
Thiên Diễn cũng không thèm quay đầu lại, khuôn mặt lạnh lùng nhỏ nhắn vẫn luôn nhìn chăm chú về phía trước:
“Không sao”
“Tại sao?”
“Diễn Thiên Quyết vận chuyển nguyên khí sẽ không để lại dấu vết”
“Nàng chắc chắn chứ?”
“Ngươi có thôi đi không? Nói không sao là không sao. Chuyên tâm đi đường của ngươi đi!”
“Chậc chậc. Bà nguyệt đến thăm nàng rồi à?”
“Cái gì?”
“Nguyệt thủy”
“Hứa Trường Thiên. Ta cảnh cáo ngươi! Đừng có càn quấy!”
Hôm nay tính tình Thiên Diễn có phần nóng nảy.
Ánh mắt Hứa Nguyên vô tội:
“Ta muốn hỏi một chút, tại sao Các chủ kia đột ngột tăng thêm một Thánh nữ tới đây? Hơn nữa vì sao ta lại không thể dùng nguyên khí để chạy?”
“Không biết”. Thiên Diễn trả lời rất dứt khoát.
“Thật sao?”. Ánh mắt Hứa Nguyên lộ vẻ hồ nghi.
Nhìn nhau trong nháy mắt.
Thiên Diễn hít một hơi thật sâu, than nhẹ một tiếng:
“Trả lời xong thì ngươi cũng đừng làm phiền ta nữa. Muốn dùng Diễn Thiên Quyết để thôi diễn thiên cơ cũng không phải là không cần trả giả. Thời gian bảy năm, các chủ đời này hẳn là sắp không kiên trì được nữa”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận