Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1038: Ta cho ngươi nói chuyện rồi sao?

Thiên Diễn nhíu lông mày, trả lời:
"Ta ngồi ở đây điều tức, không biết có chỗ nào làm phiền..."
"Ta có cho ngươi nói chuyện rồi sao?"
Ngọc thủ dưới tay áo Thiên Diễn trong nháy mắt nắm chặt, cưỡng ép duy trì thần sắc bình tĩnh.
Nàng không biết mình có chỗ nào trêu chọc tới đối phương.
Nếu không phải người trước mắt chính là huynh trưởng của tên hỗn đản Hứa Nguyên kia, dựa vào ba câu nói này, bọn họ hiện tại có khả năng đã đánh nhau rồi.
Hít sâu một hơi đè xuống lửa giận khó hiểu trong lòng, Thiên Diễn cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, từng chữ nói:
"Trưởng công tử, có chuyện gì không ngại nói thẳng, nếu như muốn gây chuyện, Thiên Diễn ta phụng bồi là được"
Đôi mắt dài nhỏ của Hứa Trường Ca có chút nheo lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm vào phía trên bội kiếm bên hồng mình. Trong lúc nhất thời, không khí yên lặng đến mức có chút đè nén trong nháy mắt lan tràn giữa hai người.
Đối mặt mấy giây, khí cơ quanh thân Hứa Trường Ca bỗng nhiên buông lỏng, ngón tay điểm nhẹ chuôi kiếm giơ lên, hừ lạnh một tiếng:
"Hi vọng ngươi quả thật không biết rõ tình hình"
Trong mắt Thiên Diễn nổi lên một tia nghi hoặc, lập tức ý thức được tựa hồ có hiểu lầm gì đó:
"Cái gì mà không biết rõ tình hình?"
Hứa Trường Ca nhìn chằm chằm thần sắc đối phương, lời nói đơn giản sáng tỏ:
"Trường Thiên hắn bị ám sát.Con ngươi Thiên Diễn co rụt lại, đầu óc bỗng nhiên đứng máy trong chớp mắt, vô thức thì thầm: "Ám sát?"
Thanh âm Hứa Trường Ca lạnh đến mức có thể giết người:
"Đúng, mà lại còn là Giám Thiên Các các ngươi ra tay"
Gió lạnh trên đỉnh núi phất động áo bào, âm thanh luyện võ của đệ tử môn phái phía dưới ngay lúc này có vẻ hơi chói tai.
Thiên Diễn sững sờ nhìn chằm chằm nam tử đối diện, rất nhiều tin tức trước khi rời đi ngay lúc này bỗng nhiên tràn vào trong đầu.
Ám sát.
Hắn hiểu rõ tính cách của nàng, nên bức bách nàng rời đi...
Hắn khôi phục một phần ký ức trong huyễn cảnh...
Diễn Thiên Thần Hồn....
Linh.... Linh Thiên Nghi!
Trong chớp mắt, Thiên Diễn đã đem tất cả chi tiết phát sinh lúc trước liên hệ lại cùng nhau, đầu ngón tay dưới tay áo nhẹ nhàng run rẩy.
Không có bất kỳ chất vấn gì, cũng không có bất kỳ may mắn gì.
Làm Thánh nữ Giám Thiên Các, nàng hiểu rõ thái độ của Giám Thiên Các đối với kiếp nạn nhất.
Càng biết rõ thái độ của Giám Thiên Các đối với Hứa Nguyên.
Thì ra, hắn là vì đẩy nàng ra.
Thiên Diễn há to miệng, cảm giác hô hấp có chút khó khăn.
Trong đầu hiện lên thần sắc đạm mạc không chút thái độ của sư tôn.
Nếu như... nếu như là sự tôn của nàng, thật sự có khả năng sẽ làm ra sự tình dạng này.
"Hô... hô... "
Hô hấp gian nan mà gấp rút, Thiên Diễn đưa tay nắm chặt lấy vạt áo trước ngực, nhìn qua nam tử đối diện, thanh âm mang theo run rẩy:
"Cho nên... ngươi. . ngươi đặc biệt tới tìm ta sao?"
"Tìm ngươi?"
Trong mắt Hứa Trường Ca hiện lên một vòng sát ý, thanh âm ôn nhuận rất nhẹ:
"Chỉ là trùng hợp thôi, nếu như là vì tìm ngươi, hiện tại ngươi đã bị ta dùng một kiếm chém rồi"
Giờ phút này Thiên Diễn đã không có tâm tư để ý ngữ khí của đối phương, thấp giọng nói:
"Trưởng công tử, ngươi có thể... có thể nói cho ta là ở đâu không a?"
"Nói cho ngươi thì ngươi phải làm thế nào đây?"
Thanh âm Hứa Trường Ca mang theo một chút khinh thường:
"Ngươi chuẩn bị phản tông sao?"
Nghe nói như thế, Thiên Diễn sửng sốt trong chớp mắt, trong mắt đẹp hiển hiện một sợi bất lực, cắn môi đỏ thõng đôi mắt xuống.
Nhìn thấy thần thái này của đối phương, Hứa Trường Ca thở phào ra một hơi, thay đổi ánh mắt, thanh âm nhu chậm đi một chút:
"Trường Thiên sở dĩ đẩy ngươi ra chính là vì không muốn để cho ngươi khó xử"
Thiên Diễn đột nhiên giương đôi mắt lên, trong mắt mang theo một tia chờ mong, nhanh chóng thấp giọng nói: "Ta... ta có thể giúp một tay, trưởng công tử, ngươi nói cho ta, hắn hiện tại đang ở đâu?"
Hứa Trường Ca nhìn chằm chằm đối phương một chút, dường như nhớ tới một nữ nhân cũng có đôi mắt vàng nào đó, lắc đầu, ngữ khí hơi có vẻ phức tạp nói:
"Không cần, mặc dù ngươi là người đưa đao, nhưng ta cảm thấy ngươi hẳn đúng là không biết rõ tình hình, hi vọng Thánh nữ các hạ không cô phụ phần hảo ý này của Trường Thiên Dứt lời, xoay người đi mất.
Khí cơ quanh thân Hứa Trường Ca lại lần nữa dâng lên, muốn hóa thành lưu quang lần nữa phóng đi.
Mà cảm nhận được cỗ khí cơ này, thiếu nữ không chần chờ chút nào, nguyên khí quanh thân cũng lập tức phun trào, muốn đuổi theo đối phương.
Hứa Trường Ca nhìn thấy một màn này, lông mày hơi nhăn lại:
"Thánh nữ, ngươi đây là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ muốn phản tông môn gia nhập tướng phủ ta?" Thiên Diễn cắn môi, thấp giọng nói:
"Nội bộ Giám Thiên Các ta có rất nhiều ý kiến không thống nhất đối với Hứa Nguyên, rất có thể là do phái cấp nào đó tự mình tiến hành gây nên, ta giúp Hứa Nguyên, cũng không tính là phản tông"
"Ô?"
Hứa Trường Ca nhíu mày, khuôn mặt anh táp tuấn lãng nổi lên một vòng kinh ngạc, nhưng lập tức vẫn lắc đầu một cái:
"Thánh nữ, tâm ý này của ngươi huynh trưởng ta thay Trường Thiên nhận, ngươi đi cũng không giúp được gì" Thiên Diễn nắm chặt nắm đấm:
"Ta... ta chí ít muốn đi xem"
Trong đôi mắt Hứa Trường Ca lóe lên một vòng không kiên nhẫn, đơn giản sáng tỏ nói:
"Cữu cữu ta đã sớm đi qua đó, tính tình của hắn so với ta càng không tốt, nếu như hắn đến trễ, Trường Thiên xảy ra chuyện, hắn có thể sẽ trực tiếp một kiếm chém chết ngươi"
Trong đôi mắt Thiên Diễn mang theo một sợi quật cường nhìn chằm chằm Hứa Trường Ca, không nói gì.
1016 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận