Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1000: Mị Thần Anh Độc

Lão giả tiều tụy cười ha ha, hai tay kết thành một loại thuật pháp:
"Người nàng ở xa cuối chân trời, chút khí cơ hình thành Đạo Vực lưu lại ấy chỉ là lục bình không rễ, căn bản không có khả năng làm tổn thương được ta."
Thời điểm nói chuyện, cỗ khí tức cực nóng phảng phất như dung nham Địa ngục trong mật thất nháy mắt tản mát ra xung quanh Tĩnh Tuyết Lam, khí tức quỷ dị bị ép đi!
Thời gian trở lại hiện tại.
"Các ngươi cũng nhanh chóng động thủ cùng với lão phu a! !"
Thanh âm điên cuồng cười to của lão giả tiều tụy quanh quẩn trong huyện thành, liệt diễm bám vào trên hai tay trải rộng nếp nhăn phảng phất như có thể thiêu hủy không gian:
"Đã tìm được Tĩnh Tuyết Lam, bốn người chúng ta hiện tại chỉ cần hủy tòa thành trì này, bức Hứa Trường Thiên đi ra, hết thảy liền kết thúc, ha ha ha ha! ! !"
Tiếng cười điên cuồng vang lên bên tai không dứt, liệt diễm trong tay không ngừng ném mạnh xuống thành trì phía dưới.
Mỗi một đóa hoa lửa rơi xuống chính là một tiếng nổ vang oanh minh bên trong Huệ Châu Huyện thành, tiếng bách tính phổ thông kêu khóc và kêu thảm liên tiếp vang lên.
Đối với loại tai nạn do cường giả cấp bậc này tạo thành, đối với phàm nhân thứ lê mà nói có thể trong nháy mắt chết đi mà không có chút thống khổ nào đã trở thành kết cục tốt nhất của bọn hắn.
Mà khi tránh khỏi trung tâm liệt diễm lăn lộn trên không, mỹ phụ trung niên vốn dĩ khí chất đoan trang giờ phút này lại có vẻ hơi chật vật, cung trang dày đặc trải qua liệt diễm thiêu đốt, chỗ tay áo và eo đã xuất hiện tổn hại.
Bàn tay trắng nõn cũng với vòng eo nở nang trần trụi, một cảm giác đau nhói thiêu đốt không ngừng xông lên đầu.
Thuật pháp của lão giả tiều tụy có tính công kích, đối phương lại có sở tu Tam Dương Chân Diễm khiến cho thương thế của nàng không cách nào lập tức được công pháp chữa trị làm cho khép lại được.
Nhưng giờ phút này, mỹ phụ trung niên đã không còn thời gian để đi bận tâm chút thương thế ấy.
Oanh minh không ngừng vang lên, lửa cháy hừng hực thiêu đốt nhuộm đỏ thiên khung.
Phía dưới lớp thiết diện khóc lóc đau khổ, mỹ phụ trung niên gắt gao nhìn chằm chằm lão giả tiều tụy cách đó không xa đã lâm vào điên cuồng kia, dung nhan dịu dàng đã xanh xám một mảnh.
Nhìn lão giả tiều tụy giống như phong ma bên kia, suy nghĩ trong đầu mỹ phụ trung niên thay đổi thật nhanh, nhanh chóng suy nghĩ cách đối phó.
Thời điểm bước vào Huyền Ưng lầu các, đối mặt với chuẩn bị ở sau mà Lâu Cơ có khả năng đã lưu lại trong đó, hai người bọn họ dù đã rất coi trọng nhưng lão giả tiều tụy vẫn không thể tránh khỏi trúng chiêu.
Thời điểm lão giả tiều tụy đưa khí cơ lên, sắp triệt để thanh trừ hết Đạo Vực mà Lâu Cơ lưu lại trong người Tĩnh Tuyết Lam, một cỗ quang mang màu hồng nổ tung trong mật thất chật chội.
Mị Thần Anh Độc.
Ở trong Đạo Vực của nữ nhân Lâu Cơ âm độc kia có ẩn giấu Mị Thần Anh Độc!
Mị Thần Anh Độc đã được Lâu Cơ điều phối cũng không phải thứ mà Tiểu Bạch Ngưng Hồn như Hứa Nguyên có thể so sánh được.
Trong nháy mắt bộc phát, mị độc đã thông qua Đạo Vực mà lão giả tiều tụy thi triển, lội ngược dòng quay về chính bản thể của hắn, khiến hắn lâm vào ngốc trệ ngắn ngủi.
Mỹ phụ trung niên lập tức muốn cứu viện, đã thử dùng nguyên khí lôi lão giả ra khỏi phạm vi bao phủ của cỗ vầng sáng màu hồng nhưng thất bại.
Trong chớp mắt khi nguyên khí của nàng tiếp xúc đến vầng sáng màu hồng, mị độc trong nháy mắt quấn lên nguyên khí của nàng vọt tới phía bản thể nàng.
Nếu không lui lại, chính nàng cũng phải bị mị độc ăn mòn thần chí vây ở nơi đây.
Một khắc trước khi rời khỏi mật thất, mỹ phụ trung niên nhìn thấy Tĩnh Tuyết Lam nằm trên phiến đá chầm chậm tỉnh lại từ trong hôn mê, mà trong con mắt mỹ lệ đang mở ra kia lại là sát ý và điên cuồng.
Thời điểm lại lần nữa nhìn thấy đối phương, lão giả tiều tụy đã triệt để lâm vào điên cuồng.
"Hỗn trướng! !"
Mỹ phụ trung niên không khỏi phát ra một tiếng kêu thấp, trong tay thoáng chốc ngưng kết một đạo quang hồ hình cầu.
Hiện tại lão giả tiều tụy đã triệt để điên rồi, toàn bộ kế hoạch hôm nay của bọn hắn đã bị phá hư, nàng phải lập tức đưa ra quyết đoán.
Là ở đây lập tức giết chết lão giả tiều tụy này, hay là trực tiếp đâm lao thì phải theo lao đi theo đối phương hủy diệt huyện thành phía dưới bức Hứa Trường Thiên đi ra.
Suy nghĩ vừa mới dâng lên, một đạo truyền âm trầm thấp lập tức vang lên trong lòng nàng:
"Phù đạo hữu, Điền lão đầu đã phát sinh chuyện gì vậy?"
Là Thái Sử Nhiên.
Địa bàn Huệ Châu Huyện thành chỉ lớn ngần ấy, bên này náo ra động tĩnh lớn như vậy, một nhóm Thái Sử Nhiên và Chu Bàn Tử tất nhiên cũng nhìn thấy được.
Nhưng hai người vẫn không mất đi phân tấc trực tiếp hiện thân mà chỉ thông qua truyền âm tìm hiểu tình huống trước.
Sau khi mỹ phụ trung niên nghe thấy Thái Sử Nhiên truyền âm, tạm thời đè xuống sát ý trong lòng, đơn giản kể lại một lần sự tình mới tao ngộ với đối phương.
Mà Thái Sử Nhiên đưa ra quyết đoán cơ hồ chỉ trong chớp mắt, đơn giản mà lãnh huyết:
"Ngươi trước tiên cứu Tĩnh Tuyết Lam ra, đừng quản Điền lão đầu, cứ để hắn đồ thành bức Hứa Trường Thiên đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận