Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 792: Không biết hắn sẽ có biểu tình gì?

Mỗi một vị hoàng tộc Đại Viêm khi sinh ra đời, đều sẽ được Tông Nhân Phủ chọn lựa vô cùng kỹ càng ra một hài đồng có căn cốt thật tốt trong thiên hạ giao cho dòng chính của gia tộc để bồi dưỡng từ lúc nhỏ.
Đợi đến khi hoàng tử công chúa đến tuổi đi học, hài đồng kia sẽ được cho vào cung để hầu hạ bên người, phục thị cho người nối dõi hoàng tộc đó cả đời, nhất vinh cùng vinh, nhất tổn cùng tổn.
Cả đời chỉ tử trung đi theo một người.
Sự tín nhiệm của con cháu hoàng tộc đối với ‘đại bạn’ này của mình, thậm chí có thể lấn át tình thân huyết thông máu mủ.
Mà hiện tại, vị Thái Tử điện hạ kia lại phái đại bạn của mình không quản ngàn dặm xa xôi tới gặp mặt Lý Thanh Diễm, tất nhiên có thể thấy được hắn ta coi trọng chuyện đêm hôm nay đến mức nào.
Nói lớn hơn, mật đàm tối hôm nay, thậm chí có thể ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của việc tranh giành ngôi báu.
Nghĩ tới đây, Hứa Nguyên tự rót một ly rượu ngon, nhìn rung động bên trong ly: “Ta cũng không cảm thấy rằng chuyện này thích hợp để mà ta có thể tham dự”.
Tuy nói trong quan niệm của thời đại này, chỉ cần ở rể là gần như không có bất cứ quan hệ gì với gia tộc của mình.
Nhưng có một vấn đề là, hai người đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Lý Thanh Diễm cũng hẳn là rõ ràng thân phận của hắn ở Tướng quốc phủ cũng không đơn giản chỉ là một hoàn khố thuần khiết như vậy.
Lý Thanh Diễm lơ đễnh, nhỏ giọng, nói ra từ tốn: “Có một số việc, ta muốn nói rõ ràng với Thái Tử”.
Câu trả lời lập lờ nước đôi này khiến cho Hứa Nguyên khẽ cau mày, hắn nhìn không thấu trong hồ lô của Lý Thanh Diễm bán cái thuốc gì.
Chuyện mà không nói rõ ràng với hắn mà chỉ có thể mang hắn đi tới, tất nhiên là chuyện ‘không nói được’.
Dù sao chuyện trọng yếu như vậy của nội bộ hoàng tộc, để cho Tam công tử Tướng quốc phủ ngồi một chỗ dán mắt xem kịch thì không ít thì nhiều cũng có phần thái quá.
“Cho nên, nàng chuẩn bị từ chối thẳng thừng với Thái Tử?”
Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của nàng, Hứa Nguyên ngừng lại suy nghĩ, chỉ khẽ thở dài.
Trong khoảng thời gian ngắn thì hắn không thể hiểu nổi Lý Thanh Diễm đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà nếu đối phương để cho hắn đi, chắc hẳn đã có cân nhắc của chính mình, đến địa phương đó thì tất nhiên có thể hiểu rõ.
“Ha ha. Nếu Thanh Diễm không để ý, tất nhiên ta cũng sẽ không để ý. Chỉ là không biết vị Thái Tử đại bạn kia khi nhìn thấy nàng dẫn theo bản công tử đến thì sẽ có biểu tình gì?”
Sau khi khẽ cười một tiếng, Hứa Nguyên đứng lên, tiện tay cởi bỏ đai lưng của cẩm bào, vải lụa quý giá mịn màng cùng thuận thế mà trượt xuống, lộ ra tấm áo bông bên trong đã bị rượu thấm ướt.
Lý Thanh Diễm nhìn vào hành động của hắn, đôi mắt híp lại.
Hứa Nguyên vừa bỏ đai lưng, vừa chấm chấm vào vạt áo thấm rượu của mình: “Quần áo bị rượu làm ướt, đi gặp Thái Tử đại bạn, cũng không nên thất lễ như vậy đúng không?”
“Không sao”
Lý Thanh Diễm khẽ vuốt cằm, trong mắt không có sự ngượng ngùng nên có của nữ nhân, mà trên môi lại hiện ra một nụ cười cổ quái như có như không.
Dứt lời, nàng ngồi lại ngay ngắn trên giường mềm, ánh mắt vẫn không chớp lấy một cái mà quan sát hắn đang cởi nốt đai lưng.
“Chậc”
Bốn mắt nhìn nhau, Hứa Nguyên nhẹ nhàng chép miệng.
Đôi khi, hắn thật sự cảm thấy nữ nhân Lý Thanh Diễm này rất không thú vị.
Tựa như ở trên người nàng không có hai chữ ngượng ngùng.
Nếu làm ra hành động lăng nhăng ô uế, nếu là nữ nhân chân chính khác có thể lập tức rút kiếm chém người. Nhưng làm như vậy với nàng thì hoàn toàn không có tác dụng, thậm chí có lúc còn có thể bị trêu chọc ngược lại vài câu.
Bị nhìn chăm chú đến mức mất tự nhiên, động tác trên tay Hứa Nguyên ngừng lại: “Nàng có thể đừng nhìn được không?”.
“Vì sao? Không phải ngươi đã nói rồi hay sao, cũng không phải là chưa từng thấy qua...”
Lý Thanh Diễm nghiêng đầu, đôi mắt long lanh bất chợt như bừng tỉnh nhận ra điều gì, sau đó đôi môi hồng nhuận khẽ cong lên: “Ha ha, đây là Trường Thiên đang ngượng ngùng?”
Hứa Nguyên lười để ý tới nữ nhân này, cởi hẳn chiếc áo gấm ra, tiện tay ném sang một bên.
Thân thể gầy gò chỉ da với xương như lúc trước đã không còn nữa, hiện tại đường nét cơ bắp góc cạnh rõ ràng.
Lấy ra một bộ quần áo mới từ trong tu di giới, vừa mới mặc được áo lót, còn chưa buộc dây, Hứa Nguyên đã cảm thấy có một ngón tay lạnh lẽo chạm nhẹ vào bụng mình.
Đôi mắt cụp xuống, nữ tử ngồi ngăn ngắn ở trên giường, đầu ngón tay nhẵn nhụi chạm vào đường cong trước ngực hắn, vẽ một đường về phía eo bụng, mí mắt khép hờ, lông mi cong vút dày đặc nhẹ nhàng rung động.
Đầu ngón tay mát lạnh, lướt qua một vệt dài.
Hương thơm lượn lờ, xe nhỏ trầm mặc như đầm sâu.
“Khục”
Khóe môi Hứa Nguyên cong lên, lộ ra nụ cười cổ quái: “Nàng... đang làm gì?”
Lý Thanh Diễm nâng mắt phượng lên, nụ cười trong suốt như nước hồ thu: “Cảm thấy đẹp. Trước đó đã muốn thử rồi”.
Trong lòng Hứa Nguyên bỗng nhiên cảm thấy buồn cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận