Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 926: Ta sẽ tin lời của phản đồ sao?

Bọn hắn nên làm sao để Thiên Dạ bình ổn tiếp nhận sự thật này, đồng thời cũng nguyện ý đạt thành hợp tác cùng với bọn hắn.
Suy nghĩ vừa hiện lên, đáy lòng Hứa Nguyên không tự giác mà yếu ớt thở dài.
Nói thật, hắn cũng không có niềm tin chắc chắn gì đối với chuyện này.
Bởi vì tình báo nắm giữ trong tay quá khan hiếm, cũng bởi vì nhân tính yếu kém.
Có trời mới biết Thiên Dạ sau khi biết mình chính là NPC đã tử vong hai vạn năm trước sẽ làm ra sự tình như thế nào.
Sẽ làm tâm trận đạo sụp đổ, hay là vò đã mẻ không sợ rơi giả bộ như không biết gì, hay là sẽ hắc hóa làm ra những việc kinh thiên mà người khác đều không cách nào xác định được.
Dù sao đối với hắn và Thiên Diễn mà nói, nơi này chỉ là một huyễn cảnh.
Nhưng đối với Thiên Dạ, phương thế giới này là bằng chứng chứng minh nàng còn sống.
Con mắt chăm chú nhìn chằm chằm mỗi một cái thần sắc biến hóa trên mặt Thiên Dạ, rất nhanh Hứa Nguyên đã phát hiện một màn dao động lúc trước đã tan biến, thay vào đó là một vòng buồn cười.
Thiên Dạ quét mắt nhìn Hứa Nguyên và Hạ Tình bên cạnh hắn, thanh tuyến mỉm cười:
"Trong cơ thể của nàng tựa hồ có Mị Thần Anh Độc, hơn nữa sinh mệnh lại bị nắm giữ trong một ý niệm của ngươi."
"Ngươi muốn nói nàng sẽ có khả năng chịu áp lực bức bách của ta mà nói dối?"
Lời nói của Hứa Nguyên nhẹ nhàng đến cực điểm:
"Vậy ta có thể rút mị độc trong cơ thể nàng ra, lại gỡ bỏ những cấm chế kia."
"."
Yên tĩnh trong chớp mắt, Thiên Dạ lại lắc đầu, thanh âm không chứa bất kỳ tâm tình gì:
"Hạ Tình đã phản bội, ngươi cảm thấy ta có thể tín nhiệm lời nói của một tên phản đồ mấy phần?"
Quả nhiên, bắt đầu cực lực phủ nhận.
Nhìn thấy phản ứng này của đối phương, đáy lòng Hứa Nguyên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn nhưng trong lòng vẫn hơi trầm xuống.
Vừa nãy Thiên Dạ nhìn chằm chằm Mị Thần Thụ chủng, ánh mắt đó hắn đã chú ý tới.
Về phần tại sao lại nhìn chằm chằm Mị Thần Thụ chủng?
Đáp án không cần nói cũng biết.
Mị Thần Anh Thụ của Quỳnh Hoa tông cũng không phải là lần đầu tiên hiện thế trong dòng sông lịch sử, một vài thần hiệu của nó đã sớm được những tiền bối và những người truy tìm cổ vật kia tìm tòi thấu đáo.
Mà lấy địa vị của Thiên Dạ, rõ ràng nàng sẽ biết những tin tức này.
Dưới đáy lòng đã có câu trả lời nhưng dưới tình huống lại tiến hành phủ nhận. Đây không phải một dấu hiệu tốt.
Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể kiên trì tiếp tục tiến lên.
Hít sâu một hơi, Hứa Nguyên đạp hư không tiến lên, vừa đi một bên vừa nói khẽ:
"Ta cho rằng tâm trí ngươi sẽ kiên nghị hơn một chút, chí ít sẽ không ngây thơ như thế."
Thiên Dạ cười lạnh một tiếng, đôi mắt đẹp híp lại:
"Ngây thơ? Hoài nghi của ta đây cũng xem là hợp lý."
"Đứng trên lập trường của ngươi mà nói đúng là hoài nghi hợp lý, nhưng sự thật như thế nào trong lòng ngươi cũng đã có đáp án, không phải sao?”
"Cái gì đáp... "
"Thiên Dạ, ngươi trước tiên không cần phải gấp gáp phản bác, nếu như thật sự không tin, đổi một loại phương thức thí nghiệm khác cũng có khả năng."
Hứa Nguyên từng bước ép sát, lời nói vẫn không vội không chậm như cũ:
"Đưa tới một tên tâm phúc mà ngươi tín nhiệm, trước mặt vị tâm phúc mà ngươi tín nhiệm kia, ngươi và Thiên Diễn hai người đồng thời thi triển pháp quyết, sau đó lại hỏi hắn một chút, trong mắt hắn, thuật pháp mà hai người các ngươi thi triển có phải là đồng dạng hay không."
"."
Thiên Dạ trầm mặc, nhấp nhẹ môi đỏ, nhìn nam tử đối diện đang đi tới phía nàng.
Mỗi một bước của đối phương, dường như đều đang đạp trên tiếng lòng của nàng.
Nam tử này nói không sai, trong nội tâm nàng kỳ thật đã có đáp án.
Quyền hạn của nàng trong Giám Thiên Các rất cao, cao đến mức gần như có thể tìm đọc hết thảy sách cổ mật tông bên trong Thiên Các.
Mà trong đó tất nhiên có bao gồm loại thần vật Mị Thần Anh Thụ này.
Mị Thần Anh Thụ thành niên, chẳng những có thể lĩnh hội Mị Thần Đạo Uẩn, hơn nữa chỉ cần thu nạp đầy đủ Thần Hồn, sẽ có thể lấy Mị Thần chi thuật để chế tạo ra một mảnh huyễn cảnh dĩ giả loạn chân.
Trong đó hết thảy nhân vật đều có tư thái sinh động giống như người sống.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà bây giờ Giám Thiên Các cấp thiết muốn có được Mị Thần Thụ chủng.
Lấy trung tâm mà xử lý, cấp cho đệ tử trong môn phái một mảnh huyễn cảnh hồng trần lịch luyện chân thực.
Ở trong huyễn cảnh một năm, bằng một ngày ở thế giới chân thực bên ngoài.
"Hô"
Thở phào một hơi, Thiên Dạ hạ quai hàm, một mình nhìn sương mù bao phủ trên không.
Hứa Nguyên đi tới đứng vững trước mặt đối phương, nhìn chòng chọc vào mỗi một tơ mỗi một hào động tác của đối phương, nhưng vẻ bình tĩnh của Thiên Dạ có chút ngoài dự liệu của hắn.
Thân ảnh của nàng có vẻ hơi đơn bạc trong sương mù vô tận, nhưng đôi mắt vàng kim dường như có thể xuyên thấu nồng vụ, xuyên thấu tầng mây, xuyên thấu phiến thiên khung đen tối kia.
"A ~ thì ra là như thế này a, ta đã biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận