Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1053: Dùng nguyên khí thử nó xem

Cách hơn mười năm, bị vị cữu cữu này đánh cho một trận nhừ tử, đánh hắn tới nỗi lại sinh ra bóng ma tâm lý nữa.
Nhất thời, trong sân chỉ còn lại ba phụ tử.
Hứa Trường Ca vẫn đứng trên tường như cũ.
Hứa Nguyên đứng trong bóng râm mái hiên.
Hứa Ân Hạc thì mặt mày nhẹ nhàng đứng tắm nắng dưới ánh mặt trời.
Hứa Nguyên liếc qua đại ca đứng trên tường sân, áo bào xanh tay áo đen phấp phới theo gió, trong lòng thấy hơi mắc cười.
Tên Hứa Trường Ca này vẫn thích ra vẻ y như trước vậy, đề nghị lần sau trực tiếp lên đèn đường đứng đi.
Thầm nghĩ thế, tiếng nói trầm ổn của phụ thân truyền tới:
“Trường Thiên, bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?"
Từ sau khi Lâu Cơ và Thánh Nhân biến thành tinh quái linh vận kia mượn nhân lực vật lực của Cách Vật Viện khiến cho trạng thái của Trường Thiên ổn định lại, đưa về Tướng phủ, thì vẫn luôn là hai Thánh Nhân hắn cùng Phượng Cửu Hiên luân phiên kiểm tra thân thể của nó. Rất tệ.
Tánh mạng của nó, hoàn toàn là bị vắt trong cái năng lượng dung hợp bởi mệnh nguyên và âm nguyên.
Hứa Ân Hạc từng xem qua thành quả nghiên cứu của tên tinh quái Thánh Nhân Lạc Hi Nhiên trước đó, Trường Thiên luôn nằm trên giường với trạng thái này, không nghĩ tới hôm nay sẽ tỉnh lại.
Hứa Nguyên nghe phụ thân tra hỏi, không giấu diếm gì, châm chước câu từ rồi thấp giọng nói:
“Ờm, thân thể ta xảy ra chút biến dị"
Nói xong, Hứa Nguyên nâng tay lên mở ra trước mặt Hứa Ân Hạc và Hứa Trường Ca, một sợi nguyên khí màu đen xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.
Cặp mắt bình thản của Hứa Ân Hạc nhìn vài giây, lập tức bảo Hứa Trường Ca đang đứng trên tường:
“Trường Ca, ngươi dùng nguyên khí thử nó xem."
Chân mày Hứa Nguyên nhíu lại, còn chưa kịp nghĩ lão phụ thân đang muốn gì đã thấy một tàn ảnh màu xanh xuất hiện trước mặt mình.
Nhìn tam đệ trước mắt, mặt Hứa Trường Ca không thay đổi, nâng ngón trỏ lên, từ đó bắn ra một sợi nguyên khí màu trắng trong suốt, đánh vào sợi nguyên khí màu đen trong lòng bàn tay Hứa Nguyên một cách chuẩn xác.
Mà khi hai loại nguyên khí vừa chạm vào nhau:
“Xèo xèo"
Đột nhiên vang lên tiếng ăn mòn rợn người trong khoảng sân yên tĩnh ấm áp.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Hứa Nguyên vô thức há to mồm, trong cặp mắt hẹp dài bộc lộ sự hưng phấn.
Giờ đây hắn đã hưởng được toàn bộ năng lực của lần bạo tẩu trước, nguyên khí màu đen này chính là cái màng mỏng mà có thể phân giải cấu trúc thuật pháp nguyên khí của người khác! Theo bản năng, mắt Hứa Nguyên nhìn về Hứa Trường Ca mang vẻ kích động.
Nhận ánh mắt này, đầu tiên thì Hứa Trường Ca nghi hoặc, sau đó lập tức ngoắc môi lộ vẻ cổ quái, nhanh như chớp mà lấy ngón trỏ chọt vào đan điền của Hứa Nguyên.
Tiếp theo, Hứa Nguyên cảm giác được nguyên khí màu đen trong đan điền nháy mắt đã mất đi nửa.
“...” – Hứa Nguyên.
Chân mày Hứa Ân Hạc nhăn lại:
“Trường Ca Thấy thế Hứa Trường Ca từ từ dời ngón trỏ đi, không nói gì, giơ tay vỗ vỗ bả vai tam đệ, lắc đầu thở dài, хоау người đi thẳng về cửa sân.
Xem một màn đó, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, cay hận nghiến răng.
Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày hắn rửa sạch nỗi nhục này.
Bây giờ thì có thể nói phần cứng của hắn đã là số một trong thiên hạ, muốn đánh Hứa Trường Ca chỉ là vấn đề thời gian.
Thầm nghĩ, Hứa Nguyên dò linh thị ra quét về chỗ Hứa Trường Ca đang rời đi hướng phụ thân.
Hắn muốn nhìn coi, tu vi của đại ca này nằm ở mức nào.
Nhưng linh thị còn chưa chạm vào y thì Hứa Trường Ca đã dừng chân, lại trông về phía hắn.
Mà lần này, trong mắt Hứa Trường Ca cũng tỏ vẻ kích động.
“...” – Hứa Nguyên.
Toang, Hứa Trường Ca này chỉ là một kẻ Nguyên Sơ, sao lại có thể cảm ứng được linh thị của hắn?
Nghe theo con tim, lập tức dời mắt khỏi, Hứa Nguyên nhìn về phía lão phụ thân, họ nhẹ, nghiêm túc nói:
“Phụ thân, trừ cái này ra thì còn có ý hồn của ta nữa"
Nhìn hai đứa con trai ‘nội đấu, mắt Hứa Ân Hạc hiện lên ý cười bất đắc dĩ, khoát nhẹ tay áo:
“Không cần phô ra, vừa nãy vi phụ đã nhận thấy rồi.
Trong lòng Hứa Nguyên kinh ngạc, nhưng cũng thoải mái lại ngay.
Đối với Tướng phủ, lão phụ thân này là một ‘bạo quân độc hành lộng quyền, nhưng với người nhà, hắn lại không phải một phụ thân thích nắm mọi thứ trong tay.
Lấy tu vi của hắn, ở cái Tướng phủ chiếm mấy sân quảng trường to này, mọi thứ đều nằm trong cảm ứng của hắn, nhưng hắn sẽ chỉ không dò xét phòng của mấy đứa con bọn họ chỗ nội viện.
Nhưng tình huống này hơi đặc thù, có lẽ ngay lúc hắn tỉnh lại thì phụ thân cũng nhận thấy.
Hứa Trường Ca rời khỏi.
Hắn cũng chỉ là quan tâm đứa tam đệ không nên thân này nên tới xem một chút, nếu đã không có gì thì đương nhiên rời đi.
Phượng Cửu Hiên và Hứa Trường Ca đi rồi, chỉ còn lại hai người là Hoàng Đế của Tướng phủ và Thái tử trong sân.
Hứa Ân Hạc không có ý rời khỏi, nhìn thoáng qua một cái đình trang nhã khác ở hồ nước, chậm rãi quay người đi qua đó.
1110 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận