Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1030: Đừng bị ta ăn

Nhưng nhờ tu vi cường đại, vẫn câu nói cũ, trong thời gian cực ngắn nàng liền khôi phục thanh minh, hạt ánh sáng ở đầu ngón tay hóa thành chùm sáng, lại lần nữa trào về phía thân thể đối phương.
Nhưng lần này quái vật này lại sớm một bước rút đao gỗ ra, đồng thời dựng thẳng bổ tới phía nàng.
Một đao trảm ánh sáng.
Chùm sáng chói mắt trực tiếp bị lưỡi đao quỷ dị kia chém tới, kích xạ về phía hai bên!
Quang mang tan hết, mặt đất sau lưng thi thể không đầu xuất hiện nhiều thêm hai cái hố sâu hình tròn.
Nhìn một màn đã vượt qua nhận biết này, trong mắt đẹp của Lạc Băng Ly lóe lên một vòng kinh nghi bất định. Nàng có thể cảm giác được rõ ràng tốc độ của quái vật này so với lúc nãy còn nhanh hơn. Không kịp nghĩ nhiều, thi thể không đầu đã giơ đao gỗ trong tay lên, cách không trung vung về phía nàng. Mà theo động tác này của đối phương, mê vụ vừa mới bị quang mang xua tán đi lại lần nữa trở nên trong suốt, trong không khí bỗng nhiên hiện lên vô số đạo kiếm khí vẩy mực, trong nháy mắt cùng nhau đồng thời kích xạ tới phía nàng.
Hào quang loé lên, kiếm khí rơi xuống đất, cảnh hoang tàn khắp nơi trên mặt đất lại lần nữa bị xé nứt bởi vô số vết kiếm sâu hơn mười trượng.
Mà khi thân hình Lạc Băng Ly lại lần nữa xuất hiện đã ở bên ngoài mấy trăm trượng.
Mà trong tầm mắt của nàng, thân thể quái vật không đầu kia đang phát sinh biến hóa.
Sau khi rút lưỡi đao ra, đạo vết chém gần như triệt để xé rách nửa người trên đang lấy tốc độ mắt trần có thể thấy được mà khép lại, mà cái đầu lâu mới vừa bị nàng cho nổ nát cũng đang chậm rãi ngưng tụ hình thành lần nữa.
"Ngươi không... muốn... đi"
Yên lặng ngắn ngủi, Hứa Nguyên lúc này đã không chút thương tích nào nhìn nữ tử bên ngoài mấy trăm trượng, bên trong đôi mắt đen nhánh hiển hiện một vòng sát ý điên cuồng:
"Vậy cứ... bị... ta.... ăn.. đi"
Dứt lời, hắn lại lần nữa giơ Liễu Mộc Quỷ Nhận trong tay lên, nhẹ nhàng vung lên về phía đối phương.
Khác biệt với kiếm khí vẩy mực đầy trời lần trước, lần này Lạc Băng Ly nàng chưa kịp nhận ra bất luận cái gì đã bị khí cơ đột kích.
Còn đang nghi hoặc, một trận gió ép bất chợt bao phủ thân thể do nguyên khí cấu trúc thành của nàng, lập tức toàn bộ thân hình trong nháy mắt bị xé nứt thành hai nửa.
Đạo trảm kích vô hình này chính là năng lượng quỷ dị quanh quẩn bám quanh thân đối phương.
Bởi vì cấu tạo đặc thù của thân thể là trạng thái khí, Lạc Băng Ly không trực tiếp mất mạng, nhưng nhìn khí tức khủng bố tản mát quanh thân ảnh, bên trong con mắt của nàng không tự chủ dâng lên một vòng bất lực. Cái này mới là kiếp nạn a.
Một bên khác trong đám phế tích của Huệ Châu cũng đang bộc phát chiến đấu.
Sau khi Lâu Cơ dứt lời, Thái Sử Nhiên liền động thủ.
Lâu Cơ đã biểu lộ thái độ của nàng, nếu con đường đã khác biệt, vậy chỉ có thể lưỡi đao gặp nhau.
Hơn nữa, Thái Sử Nhiên hắn cũng muốn thử một chút, hắn muốn thử một chút xem vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh mình, có thể kéo Hắc Lân tổng trưởng lựa chọn trợ trụ vi ngược này cùng nhau xuống địa ngục hay không.
Dù là chỉ có tỉ lệ một phần trăm hắn cũng muốn thử một chút.
Mà kết quả của lần thử này cũng không vượt quá dự đoán của Thái Sử Nhiên.
Hắn thất bại.
Nửa quỳ trên mặt đất, giữa răng môi Thái Sử Nhiên không ngừng tuôn ra máu tươi, nhuộm đỏ mặt đất dưới chân.
Chậm rãi giương mắt nhìn về phía thân ảnh vẫn đứng giữa không trung như cũ, nhưng lần này hắn lại phát hiện Lâu Cơ cũng không nhìn hắn mà là nhìn về phía chỗ sâu mê vụ.
Còn đang nghi hoặc, thanh âm mỉm cười của Lâu Cơ nhẹ nhàng truyền đến:
"Uy, nữ nhân được ngươi ký thác kỳ vọng kia hình như bị Trường Thiên đánh chạy"
Lâu dài đã thành thói quen khiến Thái Sử Nhiên trừ phi là thời điểm đang tra hỏi, nếu không hắn sẽ không tin vào bất kỳ lời nói nào được nói ra trong miệng địch nhân.
Theo lời nói Lâu Cơ vừa rơi xuống, đầu ngón tay nhuốm máu của hắn lại không thể khống chế mà nhẹ nhàng run lên.
Bởi vì thế cuộc trước mắt khiến hắn không thể không tin.
Đối địch cùng với Lâu Cơ, hắn không có dư lực đi dò xét tình huống chiến đấu của Hứa Trường Thiên và Lạc Băng Ly trong chỗ sâu mê vụ, nhưng hai đạo quang mang gần như xua tan mê vụ bao trọn tòa thành trì vừa rồi kia lại làm cho người ta không muốn chú ý đến cũng khó.
Rất hiển nhiên, đó là do Lạc Băng Ly dùng tới sát chiêu nhằm vào Hứa Trường Thiên.
Liên tục phóng thích hai lần đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
Thái Sử Nhiên đứng lên từ trên mặt đất, ngửa đầu cười khẽ hỏi ngược lại:
"Lâu tổng trưởng, nếu Lạc Băng Ly đã chạy trốn, vì sao ngươi không đuổi theo?"
Mê vụ bị xua tản ra, cảm ứng được chuyện xảy ra ở chỗ sâu nhất kia, cả người Lâu Cơ đều buông lỏng xuống, thanh âm mang theo lười biếng nhẹ nhàng vang lên:
"Không đuổi kịp, công pháp nàng sở tu cùng với đạo uẩn nếu như muốn chạy trốn thì cường giả Thánh Nhân cũng khó giữ được nàng"
1073 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận