Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1009: Mang đi cùng

Hứa Nguyên trầm mặc trong chớp mắt, đáy lòng hơi thở dài.
Hộ thành đại trận của Huệ Châu Huyện đã không còn mảy may hiệu quả phòng hộ nào, ngược lại lấp kín tường cao vây khốn tất cả mọi người bên trong.
Dư ba chiến đấu của hai người trên bầu trời kia bất cứ lúc nào cũng có thể lan đến gần Lý Quân Khánh đang ở bên trong thành.
Đổi vị trí mà suy nghĩ một chút, nếu như gặp tình huống nguy hiểm khiến cho tảng băng lớn phải đi bảo hộ người khác, vậy tảng băng lớn rất biết nghe lời kia khẳng định cũng sẽ tự mình chạy đến ưu tiên bảo hộ hắn.
Cũng bởi vậy mà lựa chọn của nữ nhân tên Thiến Hề này cũng không tính là ngoài ý muốn của hắn.
Chỉ là nữ nhân kia không phải lại dẫn theo cả Tĩnh Tuyết Lam đi cùng nàng đấy chứ?
Suy nghĩ trong lòng, Hứa Nguyên bỗng nhiên hỏi: "Tĩnh Tuyết Lam đâu?"
Lạc Hi Nhiên thấp giọng trả lời:
"Bị nàng mang đi cùng rồi"
Vui rồi.
Nghe nói như thế, Hứa Nguyên không hiểu sao có chút buồn cười.
Hắn thậm chí đã nghĩ đến biểu lộ giống như táo bón của tiểu tử Lý Quân Khánh kia sau khi nghe thấy tiền căn hậu quả.
Hắn nguyện ý mạo hiểm đi tìm nữ nhân Tĩnh Tuyết Lam này, Lý Quân Khánh không thể nào nào lại không nghĩ ra tầm quan trọng của nàng đối với thích khách chuyến này. Cũng không biết tiểu tử kia có thể trực tiếp vứt quả bom Tĩnh Tuyết Lam này đi hay không.
Thu liễm suy nghĩ, Hứa Nguyên cảm thấy vẫn nên đặt tâm tư trên người mình thì tốt hơn, thu hồi chủ đề lại:
"Hi Nhiên, ngươi nói thử xem biện pháp là gì?"
Lạc Hi Nhiên không trả lời thẳng mà là hỏi ngược lại:"Trường Thiên, ngươi còn nhớ rõ Khải không a?"
Bản nguyên dị quỷ cuối cùng, Khải.
Nghe nói như thế, tâm thần Hứa Nguyên bỗng nhiên trì trệ "Tất nhiên là nhớ rõ"
Thời điểm thoát khỏi địa cung lúc trước, lão muội Lạc Hi Nhiên trực tiếp lấy chuẩn bị phía sau đã lưu lại vào vạn năm trước hấp thu hết thảy huyết nhục của Khải.
"Ừm."
Thanh âm Lạc Hi Nhiên rất nhẹ:
"Ma tinh của nàng đang ở chỗ ta đây"
Hô hấp Hứa Nguyên trở nên có chút gấp rút:
"Lời này của ngươi là có ý gì? Để cho ta lại dị quỷ hóa một lần nữa? Thế nhưng bây giờ không có Nghịch Mệnh Dich."
Nói thật, hiện tại hắn cũng không bài xích chuyện lần nữa biến thành dị quỷ, thậm chí mang theo một tia khát vọng.
Khát vọng đối với lực lượng.
Loại thế cục trước mắt này, nếu như không phải hai tên thích khách Thuế Phàm đang tiềm ẩn từ một nơi bí mật gần đó muốn lấy đại cục làm trọng, trực tiếp dùng thuật pháp đánh tới hắn, trong nháy mắt hắn sẽ phải chết bất đắc kỳ tử.
Nếu như một lần nữa thu hoạch được loại lực lượng kia, vậy hoàn toàn đủ để ứng phó với thế cục trước mắt, thậm chí đánh xong những thích khách này, hắn còn có thể tiện tay đánh thêm Hứa Trường Ca đang tới cứu viện hắn một trận tơi bời.
Nhưng vấn đề là, dị quỷ hóa xong rồi, làm sao hắn biến trở về được?
Đến lúc đó không biến trở lại được, hắn thật sự phải biến thành đại kiếp thiên hạ chân chính luôn a.
Thanh âm Lạc Hi Nhiên mang theo một tia buồn cười:
"Tiểu quỷ ngươi đang suy nghĩ cái gì a? Bây giờ Khải đã tan thành mây khói, biến sinh vật chuyển hóa thành dị quỷ chỉ có bản nguyên dị quỷ mới có thể làm được"
Hứa Nguyên nghe vậy trong lòng thở dài, nhưng đồng thời cũng có chút thất vọng:
"Vậy ý của ngươi là?"
Lạc Hi Nhiên nhẹ giọng hỏi:
"Bây giờ thân thể ngươi có đặc tính dị quỷ, điểm ấy ngươi hẳn cũng biết được?"
Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng:
"Biết đại khái, dù sao nếu như không có đặc tính dị quỷ, ngươi thao túng những thảm vi khuẩn Hắc Tử xâm nhập vào trong cơ thể ta cũng không có khả năng điều khiển như cánh tay như thế"
Thanh âm Lạc Hi Nhiên mang theo chần chờ:
"Cho nên ta đang nghĩ, thân thể của ngươi có thể chịu đựng ma tinh thuộc về dị quỷ hay không."
"Cách cách!"
Lời nói của Lạc Hi Nhiên còn chưa rơi xuống, thanh âm vỡ vụn của màn trời xanh biếc gắn vào giữa không trung phía trên Huệ Châu Huyện lập tức hấp dẫn chú ý của Hứa Nguyên.
Ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy màn sáng hình cung giữa không trung đang nhanh chóng tiêu tán giống như bọt biển.
Hộ thành đại trận của Huệ Châu Huyện bị người khác lấy bạo lực đánh xuyên qua từ bên trong.
Lâu Cơ hiển hiện phía trên, tản ra khí tức âm lãnh đứng ở trên hư không, nữ tử váy đen phong tư trác tuyệt cầm kiếm đứng đối lập với hắn, phạm vi trăm trượng quanh thân hắn quanh quẩn quang mang chói mắt như húc nhật.
Cùng lúc đó, Hứa Nguyên bỗng nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc của tiểu tử Lý Quân Khánh bỗng nhiên vang vọng cả tòa huyện thành.
Thanh tuyến của hắn mang theo ghét bỏ và bất đắc dĩ:
"Ngươi không đàm với tiểu tử Hứa Trường Thiên kia, vậy bản vương đến đàm với các ngươi, còn không dừng tay, bản vương liền chặt nữ nhân Tĩnh Tuyết Lam này ra!"
Thoại âm đơn giản sáng tỏ rơi xuống, phía trên thiên khung bỗng nhiên có nhiều thêm hai đạo bóng hình xinh đẹp.
Chính là Thiến Hề và Tĩnh Tuyết Lam vẫn đang hôn mê như cũ.
Xa xa ngắm nhìn một màn này, ánh mắt Hứa Nguyên dừng lại trong chớp mắt.
Hắn nghĩ tới lấy sự thông minh của Lý Quân Khánh có thể khám phá ra tầm quan trọng của Tĩnh Tuyết Lam, nhưng lại không nghĩ tới đối phương sẽ ở trong loại sống chết trước mắt này mà ra tay giúp hắn.
1156 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận