Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 826: Bất kỳ tà ác nào đều được đưa ra công lý

Lâu Cơ nghe vậy trán hơi nhăn lại, mỉm cười đánh giá:
"Phương thức như vậy nếu như bại lộ, ngược lại quả thật rất châm chọc."
Nhìn đối phương trực tiếp chấp nhận thuyết pháp này, Hứa Nguyên ngược lại thoáng sửng sốt:
"Ngươi không hỏi xem người kia là ai sao?"
"Quan trọng sao?"
Lâu Cơ hỏi lại, sau khi tức giận lườm hắn một cái lại chợt tự mình nói:
"Ừm, có vẻ như quả thực rất quan trọng, có thể tiếp xúc được loại chuyện này, đồng thời còn sống sót trốn ra khỏi loại địa phương kia, địa vị và thực lực của người này trong Vạn Dược cốc cũng không thấp."
Nói xong, nàng nâng một ngón tay lên nhẹ nhàng lướt qua cái cằm bóng loáng của chính mình:
"Để tỷ tỷ ngẫm lại xem có cao tầng nào trong Vạn Dược cốc đã lâu không lộ mặt.”
"Trương Hành Điền.”
"Lữ Khổng Đạo.”
"Hay là Nhạc Ngạn Tuần?"
"."
Trong lòng Hứa Nguyên hít sâu một hơi, đáy lòng bắt đầu có chút hốt hoảng.
Hắn không nghĩ tới lão a di này có thể tính xa như thế.
Trong chớp mắt, nàng đã trực tiếp khóa chặt câu trả lời chính xác trên mấy người này.
"Làm gì mà nhìn tỷ tỷ như vậy?"
Lâu Cơ lười biếng duỗi cái lưng mỏi của nàng tựa vào đầu vai của hắn, thấp giọng cười nói:
"Thời điểm làm một người nắm giữ phần lớn tin tức, chỉ cần một cái chìa khoá mấu chốt hẳn sẽ có thể trực tiếp tìm ra câu trả lời chính xác."
Mà sau khi dừng lại trong chớp mắt, thanh âm quỷ mị nhu hòa của Lâu Cơ lại vang lên như từ dưới địa ngục:
"Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là bởi vì tỷ tỷ cũng có thủ hạ ở loại địa phương này."
"."
Hứa Nguyên sững sờ, mắt vô thức nhìn lại, vừa vặn đối đầu cặp đồng tử u ám thâm thúy màu xanh lục của nàng.
Im ắng đối mặt.
Vũ mị cười lên một tiếng, khuôn mặt như hoa nở, Lâu Cơ cười đến mức thân thể run rẩy nói:
"Trường Thiên, ngươi không phải là coi tỷ tỷ ta là người tốt lành gì đấy chứ?"
Hứa Nguyên yên tĩnh trong chớp mắt, tròng mắt cười nhẹ một tiếng:
"A, người tốt sao?"
Dứt lời, hắn giương mắt nhìn chằm chằm nàng, rất nghiêm túc nói:
"Tỷ, những người khác thấy thế nào Hứa Trường Thiên ta đều không quan tâm. Đối với ta ngươi là người tốt, như vậy là đủ rồi."
"."
Lâu Cơ nghe vậy ý cười trên mặt hơi ngừng lại.
Lập tức, nàng vui vẻ dùng sức ấn đầu hắn vào bộ ngực mình, con ngươi uốn cong lên cười nói:
"Không tệ, không uổng công tỷ tỷ ta thương ngươi ~ "
"."
Bất luận là tà ác gì đều sẽ bị đưa ra công lý.
Chóp mũi tràn ngập mùi hương hoa Bỉ Ngạn, trong lòng Hứa Nguyên nghĩ như vậy.
Giận xoa đầu chó mấy giây, Lâu Cơ nhẹ nhàng buông Hứa Nguyên ra, đứng lên.
Ấm áp mềm mại biến mất, Hứa Nguyên hơi có vẻ tiếc nuối nhấc đôi mắt lên.
Lâu Cơ bỗng nhiên ngoái nhìn, đối diện ánh mắt hắn, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm hắn:
"Ừm? Nhìn Trường Thiên của chúng ta hình như còn muốn?"
Hứa Nguyên hừ cười một tiếng, không chút phật lòng:
"Loại trình độ đùa giỡn này, đối với ta vẫn không tính là gì."
Lâu Cơ nghe vậy trong con ngươi hiện lên một vòng hứng thú, hơi hiển hiện thân thể, dưới áo choàng hắc sa lập tức hình thành một khe rãnh sâu không thấy đáy, vuốt vuốt đầu của hắn:
"Xem ra lần sau tỷ tỷ nên thưởng cho Trường Thiên một vài thứ càng sâu hơn chút nữa~ "
Hứa Nguyên không nhúc nhích chút nào.
Dùng một hai cái ngân phiếu khống dâng lên, hắn còn lâu mới mắc lừa.
Dừng lại trong chớp mắt, Hứa Nguyên đưa tay hất tay của nàng ra:
"Tỷ, ngươi không hỏi xem người kia là ai sao?"
Lâu Cơ thu tay lại, đứng thẳng người, từ trên cao nhìn xuống hắn:
"Không quan trọng."
Hứa Nguyên hơi nhíu mày.
Lâu Cơ nhẹ giọng giải thích nói:
"Nếu như người kia thật sự muốn cung cấp càng nhiều tin tức về Vạn Nhân Quật, đại khái trước khi Trường Thiên ngươi nói thì tỷ tỷ ta cũng đã có thể nhận được tin tức rồi."
Nói xong, hai tay trần trụi trắng nõn của nàng xòe ra nhún vai:
"Nhưng bây giờ vẫn không có, như vậy đã nói lên người kia kỳ thật chỉ là không tiếp thụ được sự cực kỳ tàn ác của Vạn Nhân Quật, thế nhưng không phải là người muốn phản bội Vạn Dược cốc."
Hứa Nguyên đưa tay chỉ chỉ chính mình, mặt không đổi sắc:
"Nhưng hắn nói tin tức cho ta."
"Trường Thiên, con người là sự tổng hòa của mâu thuẫn và phức tạp."
Thanh tuyến Lâu Cơ ung dung nói:
"Tông môn phạm vào chuyện ác cũng sẽ không ảnh hưởng đến ân tình của tông môn đối với một người và tình cảm của một người đối với những người thân cận trong tông môn. Vì báo đáp ân tình của tông môn mà bất lực quan sát, bởi vì chuyện ác của tông môn làm mà trốn tránh, lại vì đại nghĩa trong lòng mà lưu lại một tia manh mối."
Nói đến đây, Lâu Cơ đột nhiên cười khẽ một tiếng:
"Trường Thiên, miêu tả của tỷ tỷ đối với người kia hẳn là không sai chứ?"
"."
Nhìn thật sâu vị nữ nhân dáng người thướt tha trước mắt một chút, Hứa Nguyên liếm liếm khóe môi, thấp giọng nói:
"Không nói sai."
"Nếu đã không sai, vậy đối phương cũng đã ẩn cư, tỷ tỷ ta cũng không tiện đi tìm người kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận