Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1041: Dễ dàng ôn chuyện

Sau khi Nhiễm Kiếm Ly liếc qua bố cục cửa sân, râu cằm nhẹ nhàng giật giật, dường như đang cười:
"Ta cho rằng ngươi sẽ để cho chúng ta lên xe vào phủ, tòa phủ đệ này của ngươi nếu đi bộ chỉ sợ sẽ rất lâu Hứa Ân Hạc thấp giọng trả lời:
"Ta đã thông báo cho hạ nhân chuẩn bị một phần lễ mọn gặp mặt cho Thanh Mặc. Hơn nữa đã lâu không gặp lão hữu ngươi, vừa đi bên cạnh trò chuyện sẽ dễ dàng ôn chuyện hơn Trong mắt Nhiễm Kiếm Ly hiện lên suy tư, lập tức dùng đại thủ tràn đầy vết chai vỗ vỗ bả vai đồ nhi bên cạnh, liền tùy tiện dẫn đầu đi vào phủ đệ.
Nhiễm Thanh Mặc vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, trông mong nhìn chằm chằm nam nhân trung niên đứng ở dưới bậc thang kia.
Nàng cảm thấy sư phó rất không lễ phép.
Hứa Nguyên từng nói qua, nếu chủ nhà làm ra dấu tay xin mời, hẳn là nên cùng với đối phương cùng nhau đi vào mà không phải là đi ở phía trước.
Nhưng dừng lại trong chớp mắt, nàng vẫn bước nhanh đi theo bước chân sư phó.
Mà điều khiến đôi mắt nàng hơi trợn to chính là, ngay sau khi sư đồ hai người bọn hắn đi vào cửa sân tướng phủ, thân ảnh phụ thân Hứa Nguyên không có bất kỳ dấu hiệu nào bất ngờ xuất hiện ở bên người bọn hắn. Vô thức liếc qua sư phó, liền thấy hắn tựa hồ không cảm thấy kinh ngạc. Trong lòng không hiểu sao có chút sa sút, so với sư phó bọn hắn nàng vẫn quá yếu. Nhưng rất nhanh, sa sút trong nội tâm nàng liền bị một cỗ chờ mong như có như không thay thế, ánh mắt trong suốt xuyên thấu qua lụa đen của màn ly quét mắt vài vòng trong tướng phủ.
Phủ để Tướng quốc chiếm diện tích rất lớn, người lui tới trong đó cũng có rất nhiều, nhất là trong nội viện phía trước, ngoại trừ gia đinh hộ viện thị nữ, trong đó còn không thiếu quan viên đến đây dâng lễ, một vài cao tầng thương hội, thậm chí còn có một vài chưởng môn môn phái thế tục phối đao bên hông.
Nhưng một nhóm ba người bọn hắn tựa hồ bị một loại khí cơ nào đó bao phủ, mỗi người khác đều đang quản lí chức vụ của mình, người đi đường tựa hồ không thể chú ý tới bọn hắn.
Đi được thời gian công phu đại khái khoảng một chén trà, đi tới trước một vùng đất ngập nước mới có người đầu tiên có thể trông thấy bọn hắn xuất hiện.
Gió hồ mang theo một chút ẩm ướt, một hài đồng từ chỗ sâu nội bộ tướng phủ đi tới, trực tiếp đi tới gần bọn hắn, đầu tiên là mặt không thay đổi khom người thi lễ một cái với Hứa Ân Hạc:
"Tướng quốc đại nhân, quốc sư đại nhân, Nhiễm cô nương"
Nhiễm Thanh Mặc nhìn chằm chằm đối phương, chớp mắt một cái, hơi nghi hoặc một chút.
Đây là một hài đồng nhưng lại cực kì lễ phép, nhưng ánh mắt hắn lại giống như đã chết, trống rỗng tĩnh mịch, giống như là một cái xác không hồn.
Hứa Ân Hạc không để ý đến hài đồng này mà nhìn về phía Nhiễm Thanh Mặc, thanh âm mang theo một chút nhu hòa:
"Hắn sẽ dẫn ngươi đi tới khố phòng của tướng phủ ta chọn lựa một kiện lễ vật"
Nghe vậy, Nhiễm Thanh Mặc vô thức nhìn về phía sư phụ mình.
Lông mày Nhiễm Kiếm Ly lại nhíu lại, lên tiếng:
"Hứa tướng quốc, từ lúc nào bên trong tướng phủ các ngươi bắt đầu thuê loại hài đồng chế tác này rồi?"
Hứa Ân Hạc ngoái nhìn hỏi lại:
"Ngươi không nhìn ra sao?"
Nhiễm Kiếm Ly hơi nhíu mày, lập tức nói:
"Trên thân tiểu hài này tại sao lại có hồn lực Thánh Nhân?"
Hứa Ân Hạc thấp giọng thì thầm nói:
"Đồ nhi ngươi hẳn có quen biết với sự tôn của Minh Huyên hắn, cho nên ta mới để hắn đến dẫn nàng đi khố phòng"
Thời điểm dứt lời, hư ảnh một vị nam tử trung niên thân mang nho bào từ trong giới chỉ treo trên cổ hài đồng bay ra, thanh âm phảng phất như mang chút trêu đùa:
"Nhiễm nha đầu, đã lâu không gặp"
Nhiễm Thanh Mặc nhìn cái thân ảnh quen thuộc này, ánh mắt lại đảo lại trên người hài đồng và trên thân hắn:
"Hắn là ai? Ngươi không cùng với Hứa Nguyên đi Bắc cảnh sao?"
Lạc lão đầu cười ha ha:
"Việc này nói ra rất dài dòng, chúng ta vừa đi vừa nói đi, Hứa tướng quốc thật là hào phóng đối với ngươi nha, coi như là tiểu tử Hứa Nguyên kia thì muốn vào phủ kho cũng phải xin phép đấy"
Làm một tàn hồn ăn nhờ ở đậu, Lạc lão đầu rất có nhãn lực, chỉ hơi quét mắt một chút nhìn tên lão giả khôi ngô kia liền biết được vị Hứa tướng quốc này đại khái là muốn một mình trò chuyện với bạn hữu.
Dứt lời, ánh mắt của hắn nhìn về phía lão đầu cơ bắp đoán chừng cũng là Thánh Nhân kia.
Nhiễm Kiếm Ly ngay lúc này lên tiếng:
"Thanh Mặc, đi đi, coi như nhìn phân thượng nhi tử của hắn, Hứa tướng quốc cũng nên cho ngươi một chút lễ vật"
Nhiễm Thanh Mặc đứng tại chỗ không lập tức trả lời, mấp máy môi đỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm phụ thân Hứa Nguyên há to miệng, có chút muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn trầm thấp mà hỏi:
"Hứa thúc thúc, Hứa... Hứa Nguyên hắn trở về rồi sao?"
"Vẫn chưa"
1085 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận