Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 830: Điên Nguyên Lục Hành Quyết

Mặc dù trước mặt Hứa Nguyên Lâu Cơ nàng luôn luôn không chút nào che đậy, nhưng đây là bởi vì hắn là Hứa Nguyên.
Cho dù nàng không mang màn ly che lấp dung mạo, những người khác cũng căn bản không thấy rõ tướng mạo và dung nhan của nàng. Thậm chí ngay cả một vài tông chủ tông môn cỡ lớn cũng không biết dung nhan chân thực của nàng, chỉ có một cái ấn tượng là độc phụ thần bí.
Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, dù sao công việc của nàng cũng là làm công tác tình báo, không thích hợp xuất đầu lộ diện.
Nhưng để có thể làm được điểm ấy, hẳn là Lâu Cơ vẫn luôn triển khai Đạo Vực.
Trong lòng Hứa Nguyên còn đang suy tư.
Lạch cạch.
Theo cánh cửa phòng bên cạnh đang đóng lại bỗng nhiên bị mở ra từ bên trong, Hứa Nguyên trực tiếp nghiêng đầu đi, đồng thời đưa tay phủ lên bên mặt.
Hỏng rồi.
Hắn nhớ là hình như hắn chưa xóa dấu vết trên mặt mình.
Thành cửa làm bằng gỗ lúc mở ra không có chút thanh âm nào. Cửa phòng mở ra, một bóng hình yểu điệu xinh đẹp thấp hơn mặt không đổi sắc xuất hiện ở cửa ra vào, cặp đồng tử màu vàng kim đảo qua Hứa Nguyên vừa mới xoay người, cùng với độc phụ dáng người đẫy đà cao gầy bên cạnh hắn kia.
Lau sạch sẽ dấu hôn trên mặt, Hứa Nguyên chậm rãi quay đầu, đối diện với ánh mắt lạnh như băng của đối phương, một bên vươn tay về phía đối phương, một bên mang theo ý cười nhu hòa nói:
"Thiên "
Ầm!
Sau khi quẳng lại ánh mắt băng lãnh, cửa phòng bị đóng sầm lại.
"."
Hứa Nguyên.
Lâu Cơ nhìn thấy một màn này đứng một bên cười khanh khách, đổ thêm dầu vào lửa cười nói:
"Hôm nay sao Thánh nữ còn chưa nói một câu đã trở về phòng phụng phịu rồi, rõ ràng trước đây còn có thể tranh luận vài câu với tỷ tỷ…"
Lời còn chưa dứt,
Vụt!
Cửa phòng truyền đến một tiếng vang mảnh, một trận gió nhẹ phất qua lọn tóc, Hứa Nguyên liền thấy một cái lỗ nhỏ xuất hiện ở trên cửa gỗ.
Có cái gì đó lấy tốc độ hắn không nhìn thấy bắn thủng cửa gỗ hình quạt xếp.
Vô thức ngoái nhìn, chỉ thấy tay ngọc của Lâu Cơ đứng sau lưng khẽ nâng, hai ngón tay ngọc thon dài vê một cây trâm gài tóc kích xạ về phía trán của nàng.
Lâu Cơ hứng thú đánh giá cây trâm gài tóc này, lập tức nhìn về phía trong cửa nhẹ giọng cười nói:
"Thánh nữ mỗi lần đưa lễ vật đều quanh co lòng vòng, cây trâm gài tóc này cũng là tính trân quý, tỷ tỷ nếu từ chối thì bất kính quá."
Dứt lời, nữ nhân này liền trực tiếp bỏ cây trâm gài tóc của Thiên Diễn vào trong trữ vật giới của chính mình.
"."
Trong cửa phòng không có tiếng trả lời.
Hứa Nguyên đang suy nghĩ có cần vào phòng dỗ dành đối phương hay không, liền trực tiếp bị Lâu Cơ cưỡng ép dắt rời đi.
Sau khi hai người rời đi mấy giây, cửa gỗ một gian phòng khác bên cạnh phòng nhỏ của Hứa Nguyên bỗng nhiên bị mở ra.
Cái đầu nhỏ của Bạch Mộ Hi thận trọng nhô ra nhìn lướt qua dò xét bên ngoài hành lang, trong đôi mắt sáng hiện lên một vòng như có điều suy nghĩ, lập tức chậm rãi đi đến trước cửa Thiên Diễn.
Không chờ Bạch Mộ Hi gõ cửa, thanh âm thanh thúy của Thiên Diễn liền truyền ra, có chút lạnh, dường như đang dùng sự lạnh lùng để che dấu ủy khuất trong lòng:
"Làm gì?"
Đôi mắt Bạch Mộ Hi lấp lóe, nói nhỏ:
"Vũ Nguyên điện hạ lúc chuẩn bị chia tay đã thông báo, để thiếp thân đi theo Thánh nữ tu hành Điên Nguyên Lục Hành Quyết."
"."
Yên tĩnh trong chớp mắt, cửa phòng mở ra.
Thiên Diễn lạnh lùng quét mắt nhìn nữ tử trước cửa một chút, sau đó xoay người đi vào gian phòng, ngồi xuống trên bồ đoàn:
"Nữ nhân kia không truyền thụ toàn bộ công pháp cho ta, thứ ta có thể dạy ngươi chỉ có hạn."
"Vâng, việc này Vũ Nguyên điện hạ đã nói cho thiếp thân."
Bạch Mộ Hi chậm rãi đuổi theo, ngồi đối diện Thiên Diễn, cẩn thận đánh giá đối phương một chút, mặt không đổi sắc:
"Thánh nữ đang tức giận sao?"
Thiên Diễn giống như bất cứ lúc nào cũng có thể xù lông:
"Ngươi tới đây là vì châm chọc ta sao?"
Một đường xuôi nam, nàng biết rõ ràng Bạch Mộ Hi trước mắt này thích làm một vài tiểu động tác, nếu như không phải nữ nhân Lý Thanh Diễm kia một mực đè ép nàng, bây giờ Bạch Mộ Hi có khả năng đã bò lên trên giường tên vương bát đản kia không biết bao nhiêu lần rồi.
Lý Thanh Diễm cố ý truyền thụ nửa bộ công pháp cho nàng cũng là vì để nàng có thể ngăn chặn nữ nhân họ Bạch này.
Hai nữ nhân tâm cơ thâm trầm.
Bạch Mộ Hi nghe vậy vội vàng lắc đầu, thấp giọng thì thầm:
"Thánh nữ ngài đừng hiểu lầm, thiếp thân tuy có chút tư sắc nhưng tự biết trong lòng công tử chỉ là một loại thị thiếp, sao dám châm chọc ngài."
"."
Đôi mắt đẹp của Thiên Diễn nhắm lại.
Mặc dù lời nói của đối phương thành khẩn, nhưng nàng luôn có cảm giác đối phương đang âm dương quái khí.
Các loại, thị thiếp?
Thiên Diễn nhìn chằm chằm nàng, âm thanh lên tiếng hỏi:
"Thị thiếp này là ngươi tự phong?"
"."
Nghe lời nói Thiên Diễn, đáy lòng Bạch Mộ Hi sững sờ, nhưng chợt kịp phản ứng ra nhận biết của chính mình và Thiên Diễn hình như có chút lệch lạc.
Ở trong địa cung, cường giả có được quyền tuyệt đối kén vợ kén chồng, một chồng nhiều vợ, một vợ nhiều chồng đều là chuyện không thể bình thường hơn được. Bởi vì dòng dõi cường giả có xác suất càng lớn trở thành tu giả.
Mà trong cấp bậc lễ nghĩa Đại Viêm nàng biết được, loại quan niệm này cơ bản giống với địa cung, chỉ là bị đóng gói theo kiểu cách đường hoàng hơn mà thôi.
Trên đường từ Quảng Dương phủ xuôi nam, Thánh nữ và công chúa vẫn luôn rất không hợp nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận