Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 1024: Thuật pháp lạ

A, cùng một kiểu chết giống Điền lão đầu.
Suy nghĩ vừa hiện lên, mỹ phụ trung niên đè nén khóe môi gợi lên một vòng ý cười:
"Điền lão đầu đã mất đi lý trí mới có thể để cho quái vật ngươi toại nguyện, muốn Phù Thanh Canh ta làm chất dinh dưỡng cho ngươi, chờ kiếp sau đi"
Thời điểm dứt lời, thiên khung đã xua tán đi mê vụ bắt đầu chấn động, nguyên khí trong đó bắt đầu điên cuồng phun trào.
Hứa Nguyên theo bản năng ngước mắt nhìn một cái.
Lập tức, hắn dường như phát giác được một cỗ nguy hiểm, bên trong đồng tử đen nhánh kia bỗng nhiên toát ra một vòng lợi mang, không chút do dự, năm ngón tay đột nhiên dùng lực.
"Cách cách!"
Xương đầu mỹ phụ trung niên trực tiếp bị bóp nát, khuôn mặt mỹ nhan kia tức thời hạ xuống, trở nên dữ tợn đáng sợ, huyết dịch và mấy thứ trong đầu dọc theo bàn tay Hứa Nguyên nhỏ xuống đất.
Mà khi mỹ phụ trung niên triệt để tử vong, hết thảy chấn động quanh mình thoáng chốc đều đình chỉ.
Mấy giây sau, Hắc vụ tĩnh mịch lại lần nữa vọt tới thôn phệ chút quang minh còn sót lại hầu như không còn, màn trời chiếu sáng cả vùng không gian hóa thành điểm điểm tinh quang tiêu tán về phía chân trời.
Khi hết thảy lại lần nữa chìm vào bóng tối, Hứa Nguyên mang theo thi thể của mỹ phụ trung niên lần nữa đáp kia.
xuống mặt đất, tròng mắt đen nhánh dần dần trống rỗng, cuối cùng lại trở về trạng thái giống như pho tượng Nhưng phần yên lặng này không tiếp tục quá lâu.
Vẻn vẹn chỉ mấy giây, Hứa Nguyên lại lần nữa bỗng nhiên giương đôi mắt lên nhìn về phía giữa không trung.
Nơi đó xuất hiện một nữ nhân, nữ nhân quanh thân hiện ra tia sáng chói mắt.
Từ khi bắt đầu chiến đấu đến nay, bên trong toàn bộ Huệ Châu Huyện đã không còn thứ lê bách tính, nhưng oanh minh phảng phất như có thể hủy diệt hết thảy này vẫn như cũ không ngừng vang lên. Tường thành đổ sụp, mặt đất vỡ nát, dư ba thuật pháp đập ra từng cái hố to lớn nhìn mà giật mình, một góc chợ búa đã từng phồn hoa đã hóa thành một đống phế tích gạch ngói vỡ vụn khắp nơi trên đất, không thấy một chút bộ dáng thành thị đã từng nào.
"Oanh!!!"
Lại một tiếng oanh minh truyền đến từ giữa không trung, ứng với âm thanh nổ đùng này, một thân ảnh như diều đứt dây rơi xuống đập trên mặt đất, dâng lên một mảnh bụi mù trong sương mù.
Nhưng trong chớp mắt cỗ bụi mù này bay lên, một cỗ cương phong mãnh liệt từ trung tâm quét ra triệt để thổi tan nó.
Thân ảnh Thái Sử Nhiên hiển ra ở trong đó. Trạng thái hiện tại của hắn không tốt.
Lớp da toàn thân thấm đầy máu tươi ra ngoài, tay áo đứt mất một đoạn, da thịt trên cánh tay phía dưới tay áo bởi vì kịch độc mà nát rữa, vô lực rũ cụp xuống.
Hơi điều tức nguyên khí hỗn loạn không ngừng tản mát trong cơ thể mình một chút, Thái Sử Nhiên lập tức ngước mắt nhìn về phía nữ nhân thần sắc lạnh lùng tư thái yểu điệu trên bầu trời kia.
Ánh mắt chiếu tới, ánh mắt Lâu Cơ cũng không chứa bất kỳ tâm tình gì cũng đang quan sát hắn, phía trên đầu ngón tay thon dài của đối phương đã ngưng tụ ra một đầu tiểu xà màu xanh lá đang phát ra uy áp làm người ta sợ hãi.
Nhìn thấy một màn này, đáy mắt Thái Sử Nhiên lóe lên một vòng bất đắc dĩ thật sâu.
Hắn biết thực lực giữa mình và vị Hắc Lân tổng trưởng cường ngạnh này có sự chênh lệch, nhưng lại không nghĩ tới chênh lệch có thể lớn như thế.
Đây cũng là một thuật pháp mà hắn chưa từng thấy qua.
Vừa rồi dưới trợ giúp của Lạc Băng Ly và Chu Bàn Tử, bọn hắn đã bức bách ra rất nhiều sát chiêu của vị Hắc Lân tổng trưởng này, nhưng thuật pháp mà nữ nhân này có thể sử dụng dường như vô cùng vô tận. Nghĩ được biện pháp phá trừ một cái thì một thuật pháp hoàn toàn mới lại thoáng chốc ngưng tụ. Vào thời khắc này, hắn rốt cuộc cũng biết vì sao thanh danh Hắc Lân tổng trưởng ở cảnh nội Đại Viêm lại hiển hách như thế mà thuật pháp Đạo Vực lại gần như không có người nào biết được.
Bởi vì người chết sẽ không có cách nào nói chuyện.
Mà hắn hôm nay đại khái cũng sẽ trở thành một trong số đó.
Sau khi Lạc Băng Ly và tên mập mạp rời đi, thời gian công phu không đến một chén trà, Thái Sử Nhiên hắn liền bị Hắc Lân tổng trưởng này đánh thành bộ dáng như hiện tại.
Bởi vì Đạo Vực của đối phương có thể chia ra, chỉ cần Lâu Cơ và hắn vẫn duy trì một khoảng cách, thuật pháp của hắn cơ hồ không có khả năng đánh trúng đối phương, mà mỗi một lần công kích của đối phương hắn phải dùng hết toàn lực mới có thể ngăn cản.
Lấy lực lượng của một người đối mặt với vị Hắc Lân tổng trưởng này, quả nhiên vẫn là quá miễn cưỡng. Nhưng đây là biện pháp duy nhất hiện tại, một biện pháp duy nhất có thể bóp chết đại kiếp thiên hạ ở đây!
Để hắn đến ngăn chặn nàng, Lạc Băng Ly bứt ra tiến vào chém giết đại kiếp đã sơ thành kia. Nhưng cục diện trên trận bây giờ đối với hắn mà nói cũng không phải tất cả đều là tin tức xấu, trải qua một phen ác chiến, nguyên khí của Lâu Cơ đã tiêu hao không ít.
Vừa rồi đón lấy mấy đạo thuật pháp uy lực lớn từ Lạc Băng Ly, đối phương đại khái trong thời gian ngắn không cách nào sử dụng lại.
Dù sao Lâu Cơ cũng còn phải lưu lại đủ nguyên khí để đề phòng Lạc Băng Ly đi rồi nhưng quay lại.
1024 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận