Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 930: Còn có thể đổi ý sao?

Lời nói Hứa Nguyên không chút do dự:
"Chí ít, xác suất ngươi đồng ý sẽ nhỏ hơn tỉ lệ ta đánh lén chém giết ngươi ở đây."
".... A, ngươi nói như vậy cũng không sai."
Thiên Dạ trầm mặc mấy giây, trên thân khẽ cười một tiếng, tùy ý chỉ chỉ cây Mị Thần thụ chủng lớn bằng bắp đùi bên người mình:
"Nhưng mà ngươi vẫn có chút nóng lòng, ngươi chắc là đã dùng các loại mị độc để triệt để trì trệ giác quan của ta mới có thể làm được một kích tất sát đối với ta."
"Ta cũng nghĩ vậy a, nhưng người nào đó tựa hồ cũng không tín nhiệm ta."
Hứa Nguyên thở dài, tiến đến bên tai Thiên Dạ, ánh mắt lại giống như nhìn chằm chằm vị thiếu nữ chân trần đối diện kia, chậm âm thanh nói:
"Ta nếu chờ đợi thêm nữa, chỉ sợ người nào đó trực tiếp ứng kích, kể từ đó tỉ lệ biến cố phát sinh sẽ phóng đại vô hạn, không phải sao?"
Dứt lời.
Thiên Diễn cắn môi dời ánh mắt.
Thiên Dạ cười đến mức giống như nhánh hoa run rẩy, không để ý miệng vết thương theo rung động mà càng trở nên đỏ bừng, cùng với quần áo đã bị máu tươi nhuộm ướt đẫm kia.
Cười đủ rồi, Thiên Dạ nhìn quần áo chính mình đã triệt để bị máu tươi thấm ướt, thấp giọng hỏi:
"Nhưng mà Trường Thiên ca ca ngươi nhất định phải lựa chọn nàng?"
"Hiện tại ta còn có thể đổi ý?"
Bàn tay móc ổ tim của Hứa Nguyên giật giật.
"."
Thiên Dạ.
"Đương nhiên không thể."
Thiên Dạ khẽ hừ một tiếng, đầu ngón tay nhẹ vỗ về bàn tay ấm áp xuyên qua ngực chính mình:
"Ta chỉ là muốn nói cho ngươi, đó cũng không phải một lựa chọn sáng suốt."
Cảm thụ được xúc cảm mềm mại từ bàn tay của nữ tử, thanh âm Hứa Nguyên bình thản như u đầm, cười nhẹ nói:
"Ta đương nhiên biết, mặc dù nữ nhân này tính tình không tốt đẹp gì, dáng người cũng nhỏ, điều kiện ngươi nói lên xác thực rất khiến cho ta động tâm. Nhưng dù sao cũng cùng nhau trải qua hoạn nạn bảy năm, đã cứu ta rất nhiều lần… "
Nói đến cuối cùng, thanh âm của hắn mang theo một tia tự giễu:
"Cho nên coi như nàng không tín nhiệm ta, ta cũng không thể phụ nàng được…"
"Hứa Nguyên, ta..."
Thiên Diễn há to miệng, nhưng còn chưa mở miệng, lời nói Hứa Nguyên đã xoay chuyển đánh gãy hỏi:
"Thiên Dạ, lấy tình trạng của ngươi bây giờ, không sai biệt lắm thì cũng có thể thi triển bí thuật chết thay kia chứ?"
Có thể sống sót dưới ám sát của Đường Nhược Phủ, Thiên Dạ hơn phân nửa cũng có được bí pháp chết thay kia của Thiên Diễn.
Thiên Dạ cười khanh khách một tiếng, tiếng cười có chút suy yếu, đôi mắt đẹp lưu chuyển:
"Loại bí pháp này ngay cả Các chủ cũng không biết được, quả thực chỉ có "Thiên Diễn" mới có thể biết. Xem ra tiểu Thiên Diễn này xác thực không gạt ta."
Dứt lời, yên lặng trong chớp mắt.
Thanh tuyến tùy ý của nàng nhẹ nhàng như mưa rơi ven hồ, khuếch tán trong sương mù:
"Nhưng ai nói cho ngươi là ta đã dùng bí pháp này rồi?"
"."
Hứa Nguyên nghe vậy sững sờ.
Bí pháp chết thay trong Diễn Thiên Quyết cơ hồ không cần bất kỳ đạo lý gì, mặc dù tiêu hao rất nhiều, chỉ khi nào dùng ra mới có thể xua tan hết thảy trạng thái mặt trái của thân thể.
Trong chớp mắt từ bàn tay xuyên qua lồng ngực Thiên Dạ của hắn, nguyên khí và ý hồn của hắn liền dọc theo lỗ thủng còn chảy máu trên ngực đối phương bắt đầu rót vào thể nội nàng.
Hắn không lĩnh ngộ "Ý", thương thế xuyên qua lồng ngực này đối với Nguyên Sơ cũng không tính là trí mạng, cho nên cần một chút "phụ trợ".
Mà trong công phu mấy câu nói đó, thể nội Thiên Dạ đã trải rộng ý hồn và nguyên khí của hắn.
Nếu như không cần, vậy nữ nhân này làm thế nào để thoát thân?
Trong lúc suy nghĩ, tiếng nói Hứa Nguyên mang theo một tia nghiền ngẫm:
"Từ bỏ chống lại rồi sao?"
"Từ bỏ? Làm sao có thể."
"Vậy chính là đạo uẩn."
"Cũng không phải."
Thân thể Thiên Dạ hơi ngửa ra sau, tựa vào trong ngực Hứa Nguyên, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm Thiên Diễn, lời nói đạm mạc:
"Nếu như ta muốn dùng đạo uẩn, ngay khi ngươi đánh lén ta đã bắt đầu dùng rồi, nếu bây giờ dùng, nữ nhân đối diện kia có khả năng đã có phòng bị, hiệu dụng đoán chừng cũng không lớn."
Nghe nói như thế, mắt Hứa Nguyên liếc qua lồng ngực bị cánh tay hắn xuyên qua của nữ tử, chân mày nhíu chặt hơn.
Không cần bí pháp chết thay, cũng không cần đạo uẩn, vậy thì chỉ còn một cái.
Gọi người.
"Cũng không phải a ~ "
Tóc đen như thác nước của Thiên Dạ gối lên bộ ngực của hắn, dường như phát giác suy nghĩ trong lòng của hắn:
"Ta không có thông báo cho lão bất tử họ Lạc kia, hắn tạm thời sẽ không tới."
"."
Hứa Nguyên.
Kỳ thật kế hoạch trong đầu hắn rất đơn giản.
Nếu như có thể đánh lén giết chết Thiên Dạ thì tốt nhất.
Kém hơn một bậc thì làm trọng thương Thiên Dạ, bức nàng dùng tới bí pháp chết thay, sau đó cùng với Thiên Diễn trong nháy mắt vây giết nàng.
Nếu lỡ như chưa thể thuấn sát được Thiên Dạ, sau khi nàng phát ra tín hiệu gọi người tới, trước khi Thánh Nhân Giám Thiên Các chạy đến liền bắt sống đối phương làm con tin.
Nhưng bây giờ cái tư thái bỏ cuộc chỉ làm người xem chuyện vui này của Thiên Dạ hoàn toàn đã phá vỡ dự đoán của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận