Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Chương 834: Ngươi biết nàng?

Có thể tưởng tượng ra cảnh bộ dáng lười biếng một bên vừa ưu nhã uống trà, một bên vừa nghiên cứu chế tạo dược vật của lão tỷ yêu nữ Lâu Cơ này.
Nhưng tĩnh mịch trong kho trữ này đều bị một nữ tử phá vỡ.
Một nữ tử áo rách quần manh, sợi tóc tán loạn đang bị mấy cái khóa chụp cố định vững vàng trên một cái giường đá, giãy dụa ngẩng đầu lên, trong miệng đang không ngừng phun ra mấy lời nói ô uế thấp kém.
Linh thị đảo qua, sau khi nhìn thấy dung mạo thanh lệ tuyệt luân của đối phương, đôi mắt Hứa Nguyên không tự giác hơi híp lại.
Nữ nhân này có chút quen mắt.
Tựa hồ cũng là một vị nữ chính trong Thương Nguyên.
Nhìn nữ tử trên giường đá giãy dụa phun ra ô ngôn uế ngữ, Hứa Nguyên đột nhiên cảm giác được thế giới này đôi khi quả thật rất nhỏ. Người trong thiên hạ đâu chỉ ức vạn, nhưng hắn lại luôn có thể gặp được những gương mặt quen thuộc này.
Nhưng suy nghĩ vừa mới hiện lên, Hứa Nguyên cũng chỉ coi như thoáng qua. Hắn có thể nhìn thấy những nhân vật từng là nữ chính trong «Thương Nguyên» hẳn cũng là một chuyện không quá bất ngờ, dù sao vòng tròn hắn tiếp xúc lớn như vậy, người gặp được cũng nhiều như vậy.
Đổi lại những nhân vật nữ chính nhiều như cỏ mọc kia, nếu không có nhân vật chính trong kịch bản Tần Mặc quấy nhiễu, các nàng tuy có tài năng ngút trời nhưng đại khái cũng sẽ phí thời gian cả một đời ở nơi hương dã chợ búa mà thôi.
Hứa Nguyên sâu kín thở ra một hơi, nói khẽ:
"Tĩnh Tuyết Lam?"
"Ngươi biết nàng?"
Nương theo từng sợi hương khí, Lâu Cơ đi tới bên cạnh Hứa Nguyên:
"Ừm, Trường Thiên ngươi thật sự giống như hiểu rất rõ những nữ nhân này?"
Hứa Nguyên từ chối cho ý kiến, lắc đầu nhẹ giọng giải thích nói:
"Cũng không chỉ nữ nhân, bởi vì chuyện của Tần Mặc ở Tĩnh Giang phủ kia khiến cho ta sau khi đến đế kinh đã tới thư phòng của phụ thân xem qua không ít tình báo liên quan tới Táng Thôn."
Lâu Cơ nghe vậy chớp chớp con ngươi, mỉm cười vuốt mấy sợi tóc mai ra sau tai, hơi có vẻ kinh ngạc nghiêng đôi mắt đẹp:
"Ngươi cảm thấy hứng thú đối với Táng Thôn?"
Hứa Nguyên khẽ cười một tiếng:
"Dù sao bên trong cái thôn kia cũng có nhiều lão quái vật như vậy, xem bọn hắn như con non làm thịt, dù sao cũng phải có hiểu biết."
"Lão quái vật?"
Trong mắt Lâu Cơ hiện lên một vòng khinh miệt:
"Đánh giá của Trường Thiên ngươi đối với bọn hắn cũng rất cao đấy, một đám chó nhà có tang mà thôi, ổ chó bị phá, bọn hắn còn có thể đi cắn người hay sao?"
Nói xong, Lâu Cơ tựa hồ là cảm thấy mấy lời xấu xa trong miệng Tĩnh Tuyết Lam có chút ầm ĩ, hơi đưa tay về phía nàng.
Rầm rầm ——
Theo động tác của Lâu Cơ, dường như kích hoạt một loại cơ quan trận pháp nào đó, một sợi xích sắt đột ngột nhô ra từ dưới giường đá, trực tiếp chặn cái miệng đang nói của Tĩnh Tuyết Lam lại chặt chẽ.
Không gian vốn dĩ vang vọng tiếng chửi mắng trong nháy mắt biến thành âm thanh dây sắt "soạt" một tiếng, cùng với thanh âm "ô ô" mồm miệng không rõ.
Nhìn thấy một màn này, Lâu Cơ hài lòng ngoái nhìn về phía Hứa Nguyên, thấp giọng hỏi:
"Nhưng tỷ tỷ ta nhớ kỹ, trong tình báo của tướng phủ tựa hồ cũng không có tin tức có liên quan đến Tĩnh Tuyết Lam và Táng thôn này a?"
Hứa Nguyên không chút phật lòng, một bên đi đến phía giường đá, một bên nói khẽ:
"Thôn trưởng Táng Thôn họ tĩnh, mà hắn vừa vặn có một nữ nhi được bằng hữu nuôi dưỡng bên ngoài."
Lâu Cơ chậm rãi đi theo bên cạnh hắn:
"Chỉ bằng chút thông tin này?"
"Đương nhiên không chỉ như vậy."
Hứa Nguyên lắc đầu, lập tức nhìn nàng cong mắt cười một tiếng:
"Nhưng nếu muốn biết nguyên nhân, vậy ngươi cầu xin ta đi ~ "
Con ngươi óng ánh sáng long lanh của Lâu Cơ nháy hai lần, ra vẻ u oán hừ nhẹ một tiếng:
"Hừ, không muốn nói thì coi như xong."
Hứa Nguyên cười nhẹ một tiếng, tùy ý giải thích:
"Dựa vào một cái họ tất nhiên là không đủ, nhưng trong tình báo không phải còn nói rằng, hồng nhan của thôn trưởng Táng Thôn Tĩnh Đình Hi hắn gọi là Hà Linh Bụi, nàng vừa khéo đảm nhiệm chức trưởng lão Linh Thủy cung ở Bắc cảnh, hơn nữa… "
Nói tới đây, Hứa Nguyên đã đi tới bên cạnh giường đá, nhẹ nhàng nâng tay vuốt mở tóc dài tán loạn của đối phương, lộ ra dung nhan phía dưới:
"Lại thêm dung mạo và công pháp người này tương tự với Tĩnh Đình Hi, đưa ra kết luận này cũng không khó lắm."
Hủy diệt Táng Thôn là sự tình duy nhất mà vị phụ thân kia của hắn tự mình rời kinh xuất thủ trong những năm gần đây.
Rất nhiều thứ đều là bày mưu tính kế xong xuôi mới bắt đầu hành động, mạng lưới quan hệ với cảnh nội Đại Viêm của những đại yêu đại tặc ẩu náu bên trong Táng thôn kia cơ bản đều bị tra xét không còn một mảnh.
"Ô ô ô ô! ! ! !"
Bỗng nhiên, đầu ngón tay Hứa Nguyên khẽ vuốt qua sợi tóc của Tĩnh Tuyết Lam, nữ nhân này giống như là phát điên vậy, luôn muốn ngồi lên cắn hắn, nhưng đáng tiếc những sợi xích sắt này tựa hồ đều là hàng đặc chế, Tĩnh Tuyết Lam căn bản không tránh thoát được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận